Overthinking là căn bệnh?

Các bạn có phải kiểu người suy nghĩ nhiều, nhạy cảm không? Và các bạn đã tiếp xúc với người overthinking bao giờ chưa? Mình là dạng người suy nghĩ rất rất nhiều, chuyện bé chút thôi hoặc chỉ là mình gọi người khác mà họ không nghe thì liền nghĩ người ta ghét bỏ mình.

Bản thân mình cũng quá mệt mỏi với nó vì những điều đó mình chưa từng muốn để ý hay nghĩ tới. Có thời gian mình xem việc bị ovethinking là kém may mắn và phải được ưu tiên để ý hơn người khác. Những lập luận ngờ-u mình đặt ra và áp đặt cho người khác như "Vì tôi bất hạnh nên phải được chú ý, quan tâm, chăm sóc hơn người khác".

Tới đây, có lẽ tôi đã kéo về kha khá lời không hay cho bản thân rồi nhưng thời điểm đó, tôi nghĩ rằng nếu người ta để ý mình một chút thì bản thân sẽ không có cơ sở gì suy nghĩ nhiều và tiêu cực cả. Cho đến khi tôi có một người bạn cũng overthink, ngay khi gửi tin nhắn tôi không đọc cũng dỗi mà gỡ, dỗi mà block, dỗi mà không thèm liên lạc với tôi. Hoặc đang nói chuyện tôi biến mất thôi, người ta cũng sẽ dùng im lặng để xem một sự trả đũa dành cho tôi và sử dụng những câu từ nói móc nói khóe để nhắc nhở tôi về "lỗi" của bản thân mình.

Tôi mệt không? Mệt chứ, rất mệt mỏi và lúc nào cũng ở trong đống tiêu cực mà bạn đó để lại. Thì ra bản thân mình cũng phiền phức như thế.

Nhưng chúng tôi cố gắng lắm rồi, chúng tôi không thay đổi được. Cảm xúc là cảm xúc, suy nghĩ là suy nghĩ. Có cố gắng biến nó thành điều gì đó tích cực hoặc cố nghĩ đơn giản đi chăng nữa thì những dòng suy nghĩ đó vẫn len lỏi trong trí óc của tôi, xâm chiếm luôn những suy nghĩ tích cực mà cố gieo vào để bản thân thấy ổn. Đôi khi tôi còn ôm đầu mình lăn lóc và khóc than, mong nó mau biến khỏi đầu óc tôi.

Sau cùng thì ai cũng sẽ bỏ đi vì mệt mỏi, ngay cả bản thân tôi cũng thế? Mỗi khi suy nghĩ nhiều vậy, tôi cũng chỉ nhìn nhẹ nhàng đối phương và hỏi trong lòng "Chắc anh mệt mỏi lắm rồi nhỉ?", bất lực gì không thể làm gì tốt hơn cả, sau đó nhìn lại bản thân, chán ghét bản thân, trách móc bản thân và đôi khi còn căm phẫn nó.

Nhưng mà nó vẫn ở đấy, giày vò tôi và cả người xung quanh tôi. Nó có phải căn bệnh không? Những người mắc phải nó đáng thương hay đáng trách? Làm sao để nó có thể buông tha cho mình? Ngàn ngàn câu hỏi đặt ra, và có thể nó khá là ngu ngốc nhưng mà có những người khuyên tôi về vấn đề này, tôi chỉ đáp lại mệt mỏi rằng là "Vẫn còn sống là tốt rồi".


Đọc comment của bài trên Facebook Xem trên Facebook

Cùng chuyên mục Hỏi đáp

#15645 16:06, 26/06/2025

Mình là K25 học Nhật Bản học, đã ra trường và đi làm ở công ty du lịch Nhật Bản. Mình ra trường bằng loại Trung bình, trước đây cứ học cho qua môn thôi chứ không quan trọng xếp loại gì. Mình giao tiếp cũng bình thường, khi đi phỏng vấn, sếp chỉ hỏi mình những câu cơ bản... Xem thêm

#15643 21:06, 25/06/2025

Em chào anh/chị và các bạn ạ. Hiện tại em đang tìm hiểu về ngành Ngôn ngữ Hàn Quốc, đặc biệt là chương trình học tại trường mình. Em rất mong được anh/chị khóa trên hoặc các bạn sinh viên đang theo học ngành này chia sẻ giúp em một vài điều sau ạ: – Chương trình học có nặng... Xem thêm

#15626 14:06, 21/06/2025

Dạ em chào anh chị. Em 2k7, và em đang phân vân ngành Luật Kinh tế của trường mình. Nhưng mà em kiếm thông tin tìm hiểu trường về ngành ít quá ạ. Dạ anh chị nào có học review về khoảng chất lượng đào tạo và học phí của ngành có cao và tăng hphi hong ạ 😭 Em... Xem thêm

#15624 23:06, 20/06/2025

Mấy anh chị ơi, bộ chương trình học của trường mình nặng lắm luôn ạ? Em 2k7 em có ý định năm nay sẽ vào trường nguyện vọng của em là ngành Ngôn ngữ Trung nhưng theo lời các anh chị ở TikTok thì em thấy mọi người nói như kiểu nó khó khủng khiếp luôn á, nên em có... Xem thêm

#15622 23:06, 19/06/2025

Chào anh / chị và các bạn. Em là sinh viên năm nhất, sắp bước sang năm hai. Năm học vừa rồi, điểm trung bình tích lũy của em đủ để xét danh hiệu Sinh viên Xuất sắc, nhưng đáng tiếc là em chưa tìm hiểu kỹ về phần điểm rèn luyện nên đã bỏ lỡ cơ hội. Hiện tại... Xem thêm