Overthinking là căn bệnh?

Các bạn có phải kiểu người suy nghĩ nhiều, nhạy cảm không? Và các bạn đã tiếp xúc với người overthinking bao giờ chưa? Mình là dạng người suy nghĩ rất rất nhiều, chuyện bé chút thôi hoặc chỉ là mình gọi người khác mà họ không nghe thì liền nghĩ người ta ghét bỏ mình.

Bản thân mình cũng quá mệt mỏi với nó vì những điều đó mình chưa từng muốn để ý hay nghĩ tới. Có thời gian mình xem việc bị ovethinking là kém may mắn và phải được ưu tiên để ý hơn người khác. Những lập luận ngờ-u mình đặt ra và áp đặt cho người khác như "Vì tôi bất hạnh nên phải được chú ý, quan tâm, chăm sóc hơn người khác".

Tới đây, có lẽ tôi đã kéo về kha khá lời không hay cho bản thân rồi nhưng thời điểm đó, tôi nghĩ rằng nếu người ta để ý mình một chút thì bản thân sẽ không có cơ sở gì suy nghĩ nhiều và tiêu cực cả. Cho đến khi tôi có một người bạn cũng overthink, ngay khi gửi tin nhắn tôi không đọc cũng dỗi mà gỡ, dỗi mà block, dỗi mà không thèm liên lạc với tôi. Hoặc đang nói chuyện tôi biến mất thôi, người ta cũng sẽ dùng im lặng để xem một sự trả đũa dành cho tôi và sử dụng những câu từ nói móc nói khóe để nhắc nhở tôi về "lỗi" của bản thân mình.

Tôi mệt không? Mệt chứ, rất mệt mỏi và lúc nào cũng ở trong đống tiêu cực mà bạn đó để lại. Thì ra bản thân mình cũng phiền phức như thế.

Nhưng chúng tôi cố gắng lắm rồi, chúng tôi không thay đổi được. Cảm xúc là cảm xúc, suy nghĩ là suy nghĩ. Có cố gắng biến nó thành điều gì đó tích cực hoặc cố nghĩ đơn giản đi chăng nữa thì những dòng suy nghĩ đó vẫn len lỏi trong trí óc của tôi, xâm chiếm luôn những suy nghĩ tích cực mà cố gieo vào để bản thân thấy ổn. Đôi khi tôi còn ôm đầu mình lăn lóc và khóc than, mong nó mau biến khỏi đầu óc tôi.

Sau cùng thì ai cũng sẽ bỏ đi vì mệt mỏi, ngay cả bản thân tôi cũng thế? Mỗi khi suy nghĩ nhiều vậy, tôi cũng chỉ nhìn nhẹ nhàng đối phương và hỏi trong lòng "Chắc anh mệt mỏi lắm rồi nhỉ?", bất lực gì không thể làm gì tốt hơn cả, sau đó nhìn lại bản thân, chán ghét bản thân, trách móc bản thân và đôi khi còn căm phẫn nó.

Nhưng mà nó vẫn ở đấy, giày vò tôi và cả người xung quanh tôi. Nó có phải căn bệnh không? Những người mắc phải nó đáng thương hay đáng trách? Làm sao để nó có thể buông tha cho mình? Ngàn ngàn câu hỏi đặt ra, và có thể nó khá là ngu ngốc nhưng mà có những người khuyên tôi về vấn đề này, tôi chỉ đáp lại mệt mỏi rằng là "Vẫn còn sống là tốt rồi".


Đọc comment của bài trên Facebook Xem trên Facebook

Cùng chuyên mục Hỏi đáp

#16037 23:10, 30/10/2025

Trường mình có mấy anh chị nào hay bạn nào dùng xe điện không ạ? Nếu có thì mấy anh chị cho em hỏi làm sao để mấy anh chị để được xe điện với sạc vậy ạ, tại vì bên trọ em hong cho để xe điện ấy ạ :(((. Xem thêm

#16034 22:10, 29/10/2025

Cho em hỏi đã có ai bị trừ điểm chỉ vì ngồi bàn sau trong lớp không ạ? Em vừa vào học một tiết trong trường, gần sát giờ điểm danh nên thấy các bàn cuối còn khá trống nên em vào ngồi, và khi điểm danh thì giáo viên liền trừ điểm em với lí do là ngồi bàn... Xem thêm

#16032 20:10, 29/10/2025

Chắc là các bạn K21 đã nhận được tin vui từ trường rồi đúng không ạ? Em muốn xin ý kiến của mọi người về việc có nên ôn thi đầu ra ở trung tâm hay nên tự ôn theo đề trường vậy ạ? Do trước đây em từng ôn TOEIC ở trung tâm của một GV, nhưng TT không... Xem thêm

#16031 08:10, 29/10/2025

Trường mình ngoài CLB 7SEC thì có CLB nào cũng thiên về tiếng Anh không ạ? 😭 Biết đến CLB trễ quá nên hụt mất 2 vòng thi mà không biết khi nào CLB tuyển thêm. Em thì vừa muốn học thêm kĩ năng mềm vừa muốn thành thạo tiếng Anh hơn nên rất muốn join vào CLB, cũng hi... Xem thêm

#16029 22:10, 28/10/2025

Các sốp cho em hỏi, phần đánh giá giảng viên, em lỡ đọc mục "Hoàn toàn không đồng ý" thành "Hoàn toàn đồng ý", thành ra em đánh giá 3 môn full "Hoàn toàn không đồng ý" rùi mới check lại... Khum biết có sửa được hay giảng viên có thấy khum ạ huhu. Xem thêm