Xin lỗi nếu những dòng tâm sự này khiến ai đó cảm thấy nặng nề.

Mọi người thường nghĩ gì về người bị trầm cảm? Mình không biết nữa… Mình đã điều trị gần 2 năm rồi, nhưng trong khoảng thời gian đó, mình đã nhiều lần rơi vào tuyệt vọng, mình đã 44. Trải qua cơn đau đớn về thể xác và tinh thần trong phòng cấp cứu mình sống lại lần nữa.

Mình vốn là người khép kín. Mình không có bạn thân để chia sẻ, với gia đình thì lại càng khó. Lần đầu ba mẹ đưa mình đi khám, phản ứng của họ rất tệ. Có lẽ vì ba mẹ lớn tuổi, không hiểu nhiều về những vấn đề tâm lý. Những lời mắng kiểu như “Có thế mà cũng khóc, mày là đứa bệnh, là đứa yếu đuối, mày là đứa thần kinh, mày làm khổ bọn tao,.."khiến mình càng khép mình lại. Từ đó, việc chữa bệnh chỉ còn là “phải uống thuốc, phải đi khám”, chứ không còn là sự thấu hiểu.

Việc học của mình cũng bị ảnh hưởng nặng. Mình nghỉ học liên tục, rồi quyết định tạm dừng một năm. Dạo gần đây, mình đi học lại, tưởng là đã ổn hơn — nhưng thật ra, mình chỉ đã quen với cảm giác này. Mình không còn khóc nhiều nữa, chỉ im lặng và tự làm tổn thương bản thân, những vết bầm tím, sẹo nhiều dần trên người, và gần đây mình đã 44 lần 2. Phản ứng của gia đình lần này lại càng gay gắt hơn khiến mình tiêu cực đến mức không biết sống để làm gì.

Mình mông lung lắm — nghỉ học thì sợ không theo lại được nữa, đi học thì sợ không ổn định, học không đều. Mọi thứ cứ lơ lửng, không biết đâu là đúng. Sống tiếp thì không tìm được sự thấu hiểu từ gia đình. Ai cũng có nỗi khổ của riêng mình. Mình cũng không biết phải chữa bệnh thế nào, vì bác sĩ chỉ dặn uống thuốc đều, tìm người tâm sự… nhưng thật ra, mình chẳng có ai cả.

Cảm ơn vì các bạn đã đọc đến đây. Mình không có ai để chia sẻ, nên muốn mượn confession này để nói ra đôi điều thôi. Mong rằng những ai đang trong tình trạng giống mình có thể mạnh mẽ vượt qua, dù chỉ là từng ngày một. Chúng ta đều xứng đáng được bình yên, dù con đường đến đó có dài và mệt mỏi đến đâu đi nữa.


Đọc comment của bài trên Facebook Xem trên Facebook

Cùng chuyên mục Tâm sự, kể chuyện

#16132 23:12, 01/12/2025

Bạn lớp trưởng vì sợ mất lòng mọi người mà bật chế độ cho tất cả mọi người đều chat trên group lớp. Mình nói thật là mấy bạn nhắn rất phiền luôn á, nhắn liên tục những chuyện riêng và rất xàm. Tắt thông báo thì sợ bỏ qua thông báo gì đó quan trọng. Mình cũng thắc mắc... Xem thêm

#16131 22:12, 01/12/2025

Dạ chào anh chị. Chuyện là tuần sau tụi em thi môn Nói tiếng Trung rồi. Qua kì này hình thức là nói đôi. Thực sự mà nói ôn thì em vẫn đang ôn bài nhưng cứ nghĩ đến cảnh lỡ vô phòng thi mà partner không nói được gì là em chảy mồ hôi hột rồi. Em cũng biết... Xem thêm

#16130 21:12, 01/12/2025

Hi em K31, một hi vọng first date của chúng mình sẽ đầy thú vị với các chủ đề này. Còn tiền ăn, anh sẵn sàng bao cafe hoặc các món em thích nhé! Xong mình đi ngắm phố đêm em ha. Các chủ đề đã thảo luận: 1. Sự trỗi dậy của AI tạo sinh (Generative AI) và tác... Xem thêm

#16129 22:11, 30/11/2025

Hỡi những bạn trẻ năm 2 năm 3 chú ý nek! Mình là sinh viên năm 5, muốn nhắn nhủ mấy đứa lo mà thi chứng chỉ TOEIC/IELTS sớm đi, hoặc là đi học để đạt trình độ cao hơn level đầu ra của trường đi. Đừng để như mình, phải tốt nghiệp trễ hạn cuối năm, lật đật đi... Xem thêm

#16128 16:11, 30/11/2025

Le vent se lève, il faut tenter de vivre! "Gió đã nổi lên! Chúng ta phải cố sống". Gửi …, Bắt đầu bằng những sự bỡ ngỡ, ngây thơ, non dại và kết thúc bằng sự bồi hồi, xao xuyến và trưởng thành. Đó là những gì mà mình cảm nhận được trong suốt những tháng ngày ở HUFLT. Khởi... Xem thêm