[Gửi các hành khách trên chuyến bay tốt nghiệp của HUFLIT đợt 2 ✈️ ✈️ ✈️]

"Chẳng phải phép màu, tại sao chúng ta gặp nhau". Mình không hề biết các bạn là ai, và các bạn cũng không biết đến mình trông như thế nào. Chỉ biết rằng, chúng ta đều đã và đang là một phần của ngôi trường H Quận 10. Trải qua ngần ấy thời gian, chúng ta đã có không ít thì nhiều những kỷ niệm bên bạn bè, thầy cô dù có thể đó là những ký ức vui hay buồn. Nhưng ít nhất, chúng ta đều nhận thấy rằng, chúng ta không còn là những cô cậu tân sinh viên ngày xưa nữa.

Chúng ta đã dần trưởng thành, chững chạc hơn so với chính hình ảnh chúng ta 3,5 năm trước. Và giờ đây, khi chúng ta đã đến những ngày tháng cuối cùng của cuộc đời sinh viên, khi mà chuyến bay tạm biệt đã cất cánh cũng là lúc chúng ta viết lên cho bản thân mình một trang hành trình mới với những dòng cảm xúc mới, những quãng đời mới và những nốt nhạc có phần lạ lẫm, trầm lắng hơn giai điệu nhiệt huyết của tuổi sinh viên.

Nhưng mình mong muốn các bạn biết rằng: dẫu cho hoài bão, ước mơ của chúng ta rẽ sang nhiều hướng khác nhau, chúng ta đã từng có xuất phát điểm đều là ngôi trường đại học này. Nơi đã cho mình sự lạc quan, sự tự tin; nơi đã rèn giũa cho mình kỹ năng sống; nơi đã tôi luyện nên một phiên bản mới tốt hơn của mình. Do đó, mình hy vọng, các bạn dù có khó khăn hay những bất trắc, hãy luôn nhớ về những gì chúng ta đã trải qua ở đây.

Có rất nhiều điều ở đây mà chúng ta rất muốn giữ lại. Kỷ niệm về bạn bè, thầy cô; ngày tháng vùi đầu vào deadline; chạy bán sống bán chết điểm danh; những lần vui vì kiểm tra tốt hay buồn vì trứng ngỗng... Dù những dòng cảm xúc đó có thể phai mờ nhưng mình hy vọng các bạn luôn nhớ rằng các bạn đều có một thứ mãi mãi, đó là tình yêu thương của mọi người và sự biết ơn. Ai trong chúng ta cũng đều được yêu thương, và hãy đừng quên những người thầy, người cô của mình, vì họ đã cùng chúng ta đồng hành đến ngày hôm nay.

Một lần cuối, chúc cho tất cả các bạn trong sự kiện quan trọng nhất tuổi học trò một tương lai rộng mở, luôn giữ ngọn lửa nhiệt huyết, sự lạc quan trong hoạn nạn và một trái tim đầy lòng yêu thương với mọi người cho một xã hội tốt hơn. Và hãy dùng những gì ở HUFLIT đã mài giũa cho chúng ta vì một kỷ nguyên vươn mình của đất nước thật rực rỡ.


Đọc comment của bài trên Facebook Xem trên Facebook

Cùng chuyên mục Tâm sự, kể chuyện

#16040 22:11, 02/11/2025

💗 TRẢI NGHIỆM LÀM TEAMWORK RỒI YÊU LUÔN BẠN CÙNG TEAM LÀ NHƯ THẾ NÀO? Xin chào mọi người, tớ có một câu chuyện nhỏ muốn chia sẻ đúng với tiêu đề nêu trên, nghe chừng có vẻ màu hồng đúng không ạ? Nhưng không ạ, nó là câu chuyện về sự cắm sừng trong tư tưởng hahah 🤯. Từ... Xem thêm

#16039 21:10, 31/10/2025

Sáng thứ Tư lúc 9h45, em đến học ở cơ sở Trường Sơn. Khi em tới bãi gửi xe, cô trông xe hỏi em sẽ học đến mấy giờ. Em trả lời là đến 6h. Cô nói rằng bãi xe đã hết chỗ, nhưng thực tế lúc đó em thấy vẫn còn chỗ trống. Em xin cô cho gửi vì... Xem thêm

#16038 20:10, 31/10/2025

Chào anh chị em đang là K31 ạ 🥹 Cho em hỏi những anh chị đi trước, có ai gặp trường hợp như gia đình không cho mình tiền để đóng tiền đại học, bắt đi làm tự kiếm tiền đóng không ạ? Vì em đang trong tình trạng này, không biết phải làm như thế nào. Em khá nản... Xem thêm

#16036 22:10, 30/10/2025

Buổi lễ tốt nghiệp của mình sáng hôm 30/10 thật sự bị phá hỏng chỉ vì mấy người chụp ảnh đứng trước cổng trường. Mới bước tới đã bị chèo kéo, mời mọc dồn dập, làm mình vừa rối vừa bực. Ba mẹ mình phải trả 1 triệu 2 cho mấy tấm ảnh thua xa ảnh mình tự chụp, ảnh... Xem thêm

#16035 22:10, 30/10/2025

Nói ra có vẻ rất kì, nhưng mà làm cách nào để khuyên đối phương bị hôi miêng vậy ạ? 😭 Nết của em mắc ghét ghê nhưng mà sự thật là như vậy, mùi từ miệng bạn đó phà ra một cái ta nói điếng người luôn ạ! 🥲 Lần nào nói chuyện mà bạn đó phà ra luồng... Xem thêm