Phần 2 – "Tui không thua trong tình yêu, tui thắng trong cuộc đời."

Sau buổi tối bị bỏ lại giữa đường, tui bắt đầu tỉnh.

Cái cảm giác bị bỏ giữa đường, giữa đêm, giữa thành phố nó khác lắm. Không phải vì sợ – mà vì nhục.

Tui đứng đó, xe cộ chạy qua, còn lòng tui thì đứng lại luôn.

Mọi kỷ niệm xẹt qua trong đầu như một đoạn phim tua nhanh – không có khúc nào hạnh phúc.

Mà lúc đó tui vẫn còn nghĩ… có khi nào mình sai thiệt không ta?

Chết chưa. Bị hành mà vẫn sợ mình sai.

Tình yêu gì mà bắt tui phải co rút lại như con tép phơi nắng?

Từ khi yêu nó, tui bắt đầu thấy mình... nhỏ lại.

Tui nhỏ tiếng hơn.

Tui nhỏ cái tôi lại.

Tui nhỏ hết mấy ước mơ của mình, vì nghĩ “thôi, miễn nó vui là được.”

Mỗi ngày bên nó, tui như bản nháp của chính mình.

Nó chê son tui xấu – tui bỏ.

Nó kêu đồ tui mặc kỳ – tui đổi.

Nó không thích bạn tui – tui cắt liên lạc.

Nhưng ai sửa lại nó?

Không ai.

Tại vì nó là “người yêu mà ai cũng phải hiểu”.

Có hôm về nhà, tui nhìn vô gương, hỏi nhỏ: “Mày còn là mày không?”

Không phải kiểu câu hỏi thơ mộng gì đâu. Mà là câu hỏi thật sự – tui không nhận ra con nhỏ trong gương nữa.

Da sạm đi. Mắt trũng xuống. Tóc xơ xác.

Không phải do thiếu skincare, mà do thiếu yêu bản thân.

Tui sống vì nó quá nhiều, tới mức quên mất mình từng thích cái gì, muốn cái gì, cần cái gì.

Tui từng nghĩ: Thôi ráng đi, rồi nó sẽ khác.

Ừ, ai đang yêu mà không từng hy vọng người mình yêu thay đổi một chút?

Tui từng nhủ lòng:

“Chắc nó áp lực.”

“Chắc nó chưa trưởng thành.”

“Chắc nó thương tui mà không biết cách thể hiện.”

Nhưng bà biết không?

Một người thương bà sẽ không để bà đoán.

Một người trưởng thành sẽ không dùng bà làm thùng rác xả cảm xúc.

Một người xứng đáng sẽ không biến bà thành “công cụ tiện lợi”, vừa đưa đón, vừa bao ăn, vừa gánh cảm xúc.

Rồi tui chọn im lặng. Mà im lặng của tui là để chuẩn bị đi.

Tui không còn cãi nhau nữa.

Tui không cố sửa, không cố giữ.

Tui chỉ im lặng. Làm đẹp. Đi làm. Cất dần từng đồng. Cắt bỏ từng thói quen liên quan tới nó.

Tui dừng nhắn tin trước.

Tui không hỏi “Anh ăn chưa?”

Tui không đợi sau ca làm.

Tui không còn chạy như shipper giao tình cảm miễn phí mỗi ngày nữa.

Tui lấy lại từng chút sức sống của mình – như cây khô vừa được tưới nước.

Ngày tui nói chia tay, nó hỏi: “Em hết thương anh rồi hả?” đại loại vậy, tại nó nói nhiều lắm tui còn tưởng tui sai nữa chứ, thao túng tâm lý cực mạnh.

Không anh ơi. Em vẫn thương.

Nhưng em thương em hơn.

Tình yêu nào mà khiến em mất ăn, mất ngủ, mất tiền, mất bạn, mất chính mình thì có đẹp cỡ nào, em cũng không giữ nữa.

Vì em biết, người không biết giữ em, không xứng đáng được giữ em.

Sau chia tay: Người ta mất người yêu, tui tìm lại chính mình.

Bà biết hông? Sau chia tay, tụi nó cứ tưởng tui sụp.

Không nha.

Tui giàu hơn.

Tui rảnh hơn.

Tui vui hơn.

Tui ăn món mình thích, đi đâu mình muốn, cười thoải mái, không phải dòm sắc mặt ai.

Tui chuyển từ “bạn gái cố gắng” thành “nữ chính không cần ai cứu.”

Kết phần 2: Tui không còn cần người yêu – tui cần bình yên.

Tui không cay cú. Không oán trách.

Tui chỉ biết ơn người cũ vì đã giúp tui biết rõ tui xứng đáng với điều gì hơn.

Giờ ai hỏi tui:

“Sao còn độc thân vậy?”

Tui chỉ cười:

“Vì tui đang yêu người tuyệt nhất – là bản thân tui.”

Vậy là phần 2 hết rồi cũng là phần cuối của seri anh H. là những niềm đau .

P/s: Ký tên Anh H giấu tên cảm mơn anh vì tất cả , cảm ơn anh đã mở ra bầu trời tri thức cho em.

Đó mới mà 1 kiếp nạn thôi tôi trải qua 3 kíp nạn mới tìm được hoàng tử đời mình .

Muốn tui comback phần 3 về 2 anh chồng tiếp theo thì thả tương tác nhiệt tình hơn nha :333 mãi yêu mấy bà


Đọc comment của bài trên Facebook Xem trên Facebook

Cùng chuyên mục Tâm sự, kể chuyện

#16041 22:11, 03/11/2025

HỌC ĐẠI HỌC MÀ KHÔNG CHÚ TÂM HỌC HÀNH THÌ ĐI HỌC LÀM GÌ? Mình là sinh viên K31, và như mọi người đã biết thì cả lớp sẽ đồng hành cùng nhau trong kì này, bởi vậy các thành viên làm các bài thuyết trình nhóm hay teamwork cũng chỉ ở trong lớp thôi. Nhưng mà lớp mình luôn... Xem thêm

#16040 22:11, 02/11/2025

💗 TRẢI NGHIỆM LÀM TEAMWORK RỒI YÊU LUÔN BẠN CÙNG TEAM LÀ NHƯ THẾ NÀO? Xin chào mọi người, tớ có một câu chuyện nhỏ muốn chia sẻ đúng với tiêu đề nêu trên, nghe chừng có vẻ màu hồng đúng không ạ? Nhưng không ạ, nó là câu chuyện về sự cắm sừng trong tư tưởng hahah 🤯. Từ... Xem thêm

#16039 21:10, 31/10/2025

Sáng thứ Tư lúc 9h45, em đến học ở cơ sở Trường Sơn. Khi em tới bãi gửi xe, cô trông xe hỏi em sẽ học đến mấy giờ. Em trả lời là đến 6h. Cô nói rằng bãi xe đã hết chỗ, nhưng thực tế lúc đó em thấy vẫn còn chỗ trống. Em xin cô cho gửi vì... Xem thêm

#16038 20:10, 31/10/2025

Chào anh chị em đang là K31 ạ 🥹 Cho em hỏi những anh chị đi trước, có ai gặp trường hợp như gia đình không cho mình tiền để đóng tiền đại học, bắt đi làm tự kiếm tiền đóng không ạ? Vì em đang trong tình trạng này, không biết phải làm như thế nào. Em khá nản... Xem thêm

#16036 22:10, 30/10/2025

Buổi lễ tốt nghiệp của mình sáng hôm 30/10 thật sự bị phá hỏng chỉ vì mấy người chụp ảnh đứng trước cổng trường. Mới bước tới đã bị chèo kéo, mời mọc dồn dập, làm mình vừa rối vừa bực. Ba mẹ mình phải trả 1 triệu 2 cho mấy tấm ảnh thua xa ảnh mình tự chụp, ảnh... Xem thêm