CLB tình nguyện và câu chuyện chiếc bánh "đúng hãng"

Trước tiên, cần làm rõ: từ thiện là hành động xuất phát từ lòng tốt, là sự sẻ chia tự nguyện của người có điều kiện hơn đến với những người khó khăn. Ở đó, sự chân thành và tinh thần tương trợ mới là cốt lõi, còn vật chất cụ thể ra sao, đó là phần mang tính phương tiện, hỗ trợ. Vậy thì, tại sao lại đặt ra yêu cầu rạch ròi đến mức phải là “bánh Solite” chứ không phải bất kỳ loại bánh nào khác?

Phải chăng bánh Cosy, bánh AFC, hay thậm chí là bánh mì, bánh quy truyền thống… không đủ tư cách để “được” trao trong hoạt động từ thiện? Liệu có một bảng xếp hạng giá trị đạo đức của các loại bánh mà chúng ta chưa từng được công bố? Hay Solite có một đặc tính thần kỳ nào đó mà các loại bánh khác không thể so bì?

Tôi không phản đối việc có mong muốn cụ thể khi nhận hỗ trợ – điều đó đôi khi giúp người cho chuẩn bị phù hợp hơn. Nhưng khi việc “xin” lại kèm theo điều kiện “phải là Solite”, thì bản chất của hành động ấy đã không còn là xin nữa, mà là đặt hàng, là yêu cầu, thậm chí có phần thiếu tôn trọng người giúp đỡ. Đặt trong ngữ cảnh rộng hơn, điều này phản ánh một thái độ “chọn lọc trong khó khăn”, thứ vốn dĩ không nên tồn tại ở những người đang kêu gọi sự giúp đỡ từ cộng đồng.

Thêm nữa, nếu lấy lý do là “trẻ em thích ăn Solite” hay “Solite mềm, dễ ăn hơn”, thì tôi xin hỏi: có bao nhiêu đứa trẻ sẽ từ chối một chiếc bánh Cosy chỉ vì nó không phải Solite? Hay chính người lớn đang áp đặt một chuẩn mực xa xỉ vào nhu cầu cơ bản? Và nếu là vậy, thì hành vi này không chỉ là sai lệch trong nhận thức từ thiện, mà còn góp phần nuôi dưỡng một thế hệ với tư duy “chọn lọc sự giúp đỡ” thay vì biết ơn sự sẻ chia.

Cuối cùng, xin hãy nhớ: thiện nguyện là cho đi những gì có thể, chứ không phải đáp ứng “đơn hàng” được đặt sẵn với tiêu chuẩn thương hiệu. Tấm lòng không mang logo, lòng tốt không cần bao bì màu vàng quen thuộc của Solite. Nếu còn coi trọng giá trị của việc giúp đỡ, xin hãy mở lòng chấp nhận sự đa dạng của sự sẻ chia – dù đó là một gói bánh nội địa hay một chiếc bánh quê.


Đọc comment của bài trên Facebook Xem trên Facebook

Cùng chuyên mục Tâm sự, kể chuyện

#15489 17:04, 30/04/2025

Có những mối quan hệ, dù cố gắng bao nhiêu, cũng chỉ mãi dậm chân tại chỗ. Mình và người yêu cũ... tụi mình học chung từ nhỏ. Khi còn đi học, tụi mình vô tư lắm, chẳng nghĩ ngợi gì nhiều. Cứ vậy, thích thì ở bên nhau, buồn thì dỗi, rồi lại làm hòa. Nhưng rồi, đại học... Xem thêm

#15488 15:04, 30/04/2025

Khi thấy bạn gái checkin ở một quán cafe view sông như thế thì linh cảm người bạn trai như tớ thúc giục nhắn tin cho N để hỏi: "Đi đâu mà xinh thế?", N bảo: "Ở nhà, đăng ảnh cũ." Tớ check thời gian, mới đăng luôn. Tớ gọi, N không nghe. Tối N gọi lại, giọng mệt: "Hôm... Xem thêm

#15487 23:04, 29/04/2025

Mọi người ai có ý định tìm phòng ở khu vực Hóc Môn thì mình xin chân thành khuyên nên cân nhắc kỹ, đặc biệt là tránh xa Chung cư Green XX khu Đông Lân, Bà Điểm nhé. Trải nghiệm của mình ở đó thực sự là một dấu ấn "đau thương", chưa từng nghĩ chỉ việc thuê trọ thôi... Xem thêm

#15485 10:04, 28/04/2025

Do vừa học vừa phụ giúp công việc gia đình nên tối mình mới có thời gian viết tiếp những dòng tâm sự này. Dưới đây là nối tiếp cậu chuyện của mình. Những toan tính của N mà mình dần cảm nhận được... N lúc mới quen vẫn hay gửi tớ những tin nhắn dài, kiểu: "Cậu là người... Xem thêm

#15484 22:04, 27/04/2025

Tớ chưa bao giờ nghĩ mình sẽ viết confession thế này. Tớ luôn giữ kín cảm xúc, nhưng lần này, nỗi đau lớn quá, tớ ko biết phải chia sẻ cùng ai nên chọn viết ra trên này để phần nào nhẹ lòng hơn. Tớ là sinh viên năm 3. Nhà tớ khá giả, kiểu không phải đại gia nhưng... Xem thêm