Chào các bạn.

Mình là sinh viên năm 3. Tuần tới là lúc phải quay lại trường sau một kì nghỉ Tết dài, nhưng mình thực sự thấy sợ đi học. Sợ đến mức không muốn đối mặt với ai, chỉ muốn trốn đi đâu đó thật xa. Không phải vì học hành hay bài vở, mà vì những chuyện đã xảy ra giữa mình và vài người bạn.

Chuyện cũng đã qua một thời gian. Nhưng thay vì vượt qua, mình lại tự khép mình lại, thu mình vào một góc. Mình sụt cân nhiều, không phải vì áp lực học tập, mà vì những suy nghĩ cứ giày vò mình mỗi ngày.

Mình biết rõ, trong câu chuyện này, người sai là mình. Mình đã xin lỗi và hứa sẽ thay đổi. Bạn cũng chấp nhận lời xin lỗi, nhưng chỉ dừng lại ở mức giúp nhau trong chuyện học hành. Ngoài ra, chẳng còn gì nữa. Mình mất đi một mối quan hệ mà lẽ ra có thể giữ gìn tốt hơn.

Nhìn các bạn cười nói vui vẻ mà không có mình, mình cảm thấy trống rỗng. Cảm giác như mình chưa từng tồn tại trong vòng tròn đó. Nó nhắc mình nhớ lại quãng thời gian cấp 3, những ngày tháng bị cô lập, lạc lõng giữa một tập thể mà mình không thuộc về. Mình đã từng sợ hãi điều đó biết bao nhiêu, vậy mà giờ đây, nó lại lặp lại lần nữa.

Trong thời gian qua, mình đã suy nghĩ rất nhiều về bản thân. Quả thực, mình có quá nhiều thứ để chê trách. Tính cách của mình, cách mình hành xử… có lẽ tất cả đều có vấn đề. Nhưng nhận ra điều đó có giúp ích gì không, khi mà mọi người đã dần rời xa mình?

Hôm nay, mình vô tình thấy một vài người bạn unfollow Ins, Facebook. Cảm giác ấy giống như một lời xác nhận cuối cùng rằng mình đã bị gạch tên khỏi thế giới của họ. Không còn cơ hội sửa sai, không còn cơ hội nào nữa. Mình lại rơi vào trạng thái cô lập như năm cấp 3. Chỉ khác là, hồi đó mình còn có thể nghĩ rằng lên đại học sẽ khác. Còn bây giờ, mình không biết phải lấy động lực gì để bước tiếp nữa.

Cảm ơn các bạn đã đọc những lời tâm sự này của mình.


Đọc comment của bài trên Facebook Xem trên Facebook

Cùng chuyên mục Tâm sự, kể chuyện

#15607 22:06, 13/06/2025

Những ngày đầu tiên mình đã thốt ra những câu nói "ai lụy quân sự bước ra đây", "mệt quá đi ai kêu lụy vậy chời". Vâng tôi đã sai. Tôi đã lụy :)). Tôi lụy những người bạn cùng phòng, lụy những tiếng cười, lụy căn phòng 23 con người ấy. Lụy tiếng la của các thầy. Lụy những... Xem thêm

#15605 16:06, 13/06/2025

Em có một bạn người yêu nhỏ hơn 1 tuổi. Hôm qua tối tụi em có cãi nhau, bạn muốn chia tay. Nhưng em hong chịu. Chuyện là em lúc học cấp 3 có một nhóm bạn chung, tới giờ vẫn còn liên lạc, trong đó có bạn nam đó thích em. Thật ra cũng là hôm qua em mới... Xem thêm

#15604 22:06, 12/06/2025

Không có một người bạn thân, làm gì cũng một mình thì liệu có cô đơn quá không? Chào mọi người, lần đầu mình viết confess, mình muốn trải lòng một xíu... - Mình đang sinh viên năm 2, tuy nhiên cảm thấy cuộc sống cứ chill chill, chưa có định hướng rõ ràng. Mình thì cố để định hướng... Xem thêm

#15603 22:06, 12/06/2025

Mọi người ơi, mình và người yêu đều 2k4. Tụi mình mới chia tay được 5 ngày, mình nhớ em ấy quá. Tụi mình chia tay vì lí do em ấy muốn nói chuyện lại về mối quan hệ của tụi mình, em ấy thấy nhạt đi. Mình thì cảm giác em ấy muốn kiếm chuyện nên mình có to... Xem thêm

#15602 22:06, 11/06/2025

Mình nghĩ đây là trường hợp mà cả đợt 1 & 2. Chào các bạn, là sinh viên bình thường như các bạn thôi. Rồi luôn nói nghe nè, mình làm lớp phó hậu cần, kiểm tra nội vụ là việc của mình. Không phải mình rảnh, không phải thích bắt bẻ ai. Nhưng mà nếu tụi nó không gọn... Xem thêm