Gửi đến một "angel hearts and a cute name" K28 Sư phạm.

Tớ tỏ tình và cậu đã từ chối với rất nhiều câu xin lỗi.

Quá khứ, tớ xin lỗi vì đã thích cậu nhiều như vậy, nhưng kể từ sau lúc tỏ tình, cậu đã chẳng nở nụ cười với tớ nữa. Trên danh nghĩa bạn bè mà đối xử với tớ như vậy thì thật quá đáng. Mối quan hệ của chúng mình thay đổi chóng vánh chỉ sau một đêm, tớ ghét cái tính ích kỉ của mình để rồi tan nát một tình bạn. Dù không có tớ, cậu vẫn là đoá hồng rực rỡ nhất, nên tớ sẽ chôn vùi tình cảm của mình. Trông tớ như kẻ ngốc vậy.

Tại sao điều này lại khó khăn đến vậy? Chỉ vì muốn cậu thấy được tớ cố gắng đến mức nào. Họ bảo tớ rằng hạnh phúc sẽ đến khi tớ phải lòng một ai đó thôi.

Ai nói thế chứ? Bởi tớ chỉ biết tình yêu là được dõi theo cậu từ phía sau thôi. Nếu cậu là tớ, thì sẽ thế nào? Nếu những ngày tháng tồi tệ này đến với cậu thì sẽ như thế nào? Nếu tớ là cậu, tớ sẽ tự ôm lấy mình. Tớ đã biết trước câu trả lời của cậu rồi, tớ hiểu ý câu trả lời đó chứ, nhưng tớ chỉ giả vờ dây dưa và chẳng thèm nghe thấy thôi. Cậu có biết những lần đụng mặt cậu, tớ sượng đến mức chẳng thể nào tập trung vào chính mình được không? Càng ngày càng tan nát, chẳng còn cách nào để cậu bước về phía tớ nữa.

Cậu chẳng phải tội phạm nhưng đã đánh cắp trái tim tớ rồi biến mất. Tớ có thể không có ô tô xịn hay tiền nhiều như cậu thích, nhưng chỉ cần cậu nói muốn tớ có thể lái tàu vũ trụ băng qua bầu trời đêm nắm lấy và hái những vì sao trên trời xuống cho cậu, chỉ cần cậu nói cần.

"You're my favorite color,

Now you seein 'every shade of me".

Tớ mắc kẹt trong vùng đất bao vây bởi gai nhọn, vạn vật sao dời, huống chi là tình yêu? Tại sao cậu không khiến tớ ghét cậu đi, khiến tớ phẫn nộ để lòng tớ thôi phần nào khắc khoải, hay nguỵ tạo tội đồ đi, để tớ còn có cớ mà oán trách. Giữa bốn bức tường trống trải hoá đoạ đầy, liệu tớ có thể dùng dây thừng thắt chân người với đại dương kia bởi tớ đã chìm sâu xuống đáy vực thẳm rồi.

Buộc dặn lòng quên người đi, người đã triệt để mai táng trong đầu óc em rồi. Mình còn tương lai, hay đây là dấu chấm hết?


Đọc comment của bài trên Facebook Xem trên Facebook

Cùng chuyên mục Tâm sự, kể chuyện

#15494 20:05, 02/05/2025

Tôi muốn trả cái thân này lại cho bố mẹ tôi. Đúng rồi bạn không đọc nhầm đâu. Tôi quá mệt mỏi với những gì đang diễn ra trong cuộc sống xung quanh tôi. Tôi là đứa thất bại. Thất bại của mọi thứ. Tôi cảm thấy việc tôi sinh ra như sự dư thừa. Tôi nghĩ mình nên trả... Xem thêm

#15489 17:04, 30/04/2025

Có những mối quan hệ, dù cố gắng bao nhiêu, cũng chỉ mãi dậm chân tại chỗ. Mình và người yêu cũ... tụi mình học chung từ nhỏ. Khi còn đi học, tụi mình vô tư lắm, chẳng nghĩ ngợi gì nhiều. Cứ vậy, thích thì ở bên nhau, buồn thì dỗi, rồi lại làm hòa. Nhưng rồi, đại học... Xem thêm

#15488 15:04, 30/04/2025

Khi thấy bạn gái checkin ở một quán cafe view sông như thế thì linh cảm người bạn trai như tớ thúc giục nhắn tin cho N để hỏi: "Đi đâu mà xinh thế?", N bảo: "Ở nhà, đăng ảnh cũ." Tớ check thời gian, mới đăng luôn. Tớ gọi, N không nghe. Tối N gọi lại, giọng mệt: "Hôm... Xem thêm

#15487 23:04, 29/04/2025

Mọi người ai có ý định tìm phòng ở khu vực Hóc Môn thì mình xin chân thành khuyên nên cân nhắc kỹ, đặc biệt là tránh xa Chung cư Green XX khu Đông Lân, Bà Điểm nhé. Trải nghiệm của mình ở đó thực sự là một dấu ấn "đau thương", chưa từng nghĩ chỉ việc thuê trọ thôi... Xem thêm

#15485 10:04, 28/04/2025

Do vừa học vừa phụ giúp công việc gia đình nên tối mình mới có thời gian viết tiếp những dòng tâm sự này. Dưới đây là nối tiếp cậu chuyện của mình. Những toan tính của N mà mình dần cảm nhận được... N lúc mới quen vẫn hay gửi tớ những tin nhắn dài, kiểu: "Cậu là người... Xem thêm