Mình thật sự mất phương hướng lúc này.

Mình là cựu sinh viên của trường, tốt nghiệp ra trường, mình và a cưới nhau. Hiện tại được 2 năm, có một bé 6 tháng tuổi và mới buộc phải "từ bỏ" một bé do tình trạng sức khoẻ không tốt. Hôn nhân của mình và a trong tình trạng vừa nộp đơn ly hôn ra toà..

Trong những năm sống cùng nhau, mình và anh không ít lần cãi vã: mình sai có và a sai cũng có. Nhưng điều làm mình quyết định dừng lại là khi mình cảm thấy a đã nói quá nhiều lời làm tổn thương mình.

A nói mình không còn giá trị với a, a nói mình không thương con, a nói mình không xứng đáng làm dâu gia đình a. Mình thấy a là người rất thương con. Từ khi mình mang thai, a luôn quan tâm chăm sóc mình hết mực nhưng kể từ khi mình sinh em bé xong, a lâu càng thương con nhiều hơn. Nhiều đến mức khi đứa nhỏ có bệnh gì thì là do mình không chăm sóc tốt.

Mình và a mới nộp đơn ra tòa, mình đã yêu cầu mình là người trực tiếp nuôi con sau ly hôn và a cũng đồng ý. Tuy nhiên, gần đây con hay bệnh phải nằm viện và chi phí hàng tháng nuôi con cũng rơi vào 7-8 triệu. Lương của mình chỉ có 12 triệu, lương của a thì có thể rơi vào tầm 20- 30tr. A có nhà riêng và tài sản riêng nên khi thấy tình hình hiện tại, cứ mỗi lần gặp nhau a lại nói tội cho con a, em không chăm sóc tốt nó thì để a chăm (mặc dù mình biết a không chăm con được, và mẹ a sẽ sẵn sàng chăm con cho anh khi hai đứa mình ly hôn).

A nói mình đang làm khổ con. Gần đây, lời nói và hành động của a với mình cũng không rõ ràng. Lúc thân thiết lúc lại như người xa lạ, lúc lại nói muốn cho nhau thời gian, lúc lại nói mối quan hệ này hết cứu. Và mình biết a đã xóa sạch tất cả những thứ liên quan tới mình trên điện thoại của a.

Tình cảnh hôm nay là do hai bên không thông cảm cho nhau và là do hai bên có sự hậu thuẫn từ gia đình, tức là ba mẹ mình sẵn sàng chăm con mình khi mình ly hôn và ba mẹ anh cũng vậy. Do hai bên đã có cái tôi quá cao (dù đôi lúc mình muốn vứt bỏ cái tôi đó đi để tiếp tục nhưng thỉnh thoảng những lời nói cay đắng của a lại trỗi dậy, bóp nghẹt tâm can mình).

Mình bây giờ thật sự cảm thấy kiệt sức, có thể nói là không còn cảm giác vui vẻ hay động lực gì. Cơ thể của hiện tại sụt cân gầy gò và luôn mệt mỏi dù mình đã cố gắng ăn uống, cố gắng quên đi những nỗi đau mà cuộc hôn nhân này mang lại.

Nhưng thật sự bây giờ mình không biết quyết định của mình là đúng hay sai, dù mình đã từng nghĩ có như thế nào mình cũng sẽ nuôi con cho đến ngày con khôn lớn. Nhưng trước hiện thực, mình lại không sao hết đau buồn.

Mình có thật sự quá nhạy cảm hay không? Mình có đang làm quá vấn đề không? Và mình có thật sự ích kỷ không khi giành quyền nuôi con??


Đọc comment của bài trên Facebook Xem trên Facebook

Cùng chuyên mục Tâm sự, kể chuyện

#16195 21:12, 20/12/2025

Hi cả nhà, em K31 ạ, khoa QHQT&TT. Em đang có dự định muốn thành lập band nhạc trong tương lai. Em mong muốn nhận được sự hỗ trợ từ các ac và bạn bè, nhất là khoa của em đang học ạh. Mọi người có ai yêu thích âm nhạc cho em xin cánh tay nha 💞 Em cảm... Xem thêm

#16187 22:12, 18/12/2025

Chào mọi người, Mình là sinh viên khóa K22. Hôm nay mình muốn bài này để tâm sự với mọi người là mình rất buồn. Thật ra mọi năm mình không quan tâm tới học bổng, tại mình chỉ được khoảng 3.4 đồ thôi. Con số làm mình biết mình không có cửa để đạt được học bổng. Nhưng năm... Xem thêm

#16186 21:12, 18/12/2025

GÓC NHỜ VÀ GIÚP ĐỠ Chào các anh chị và các bạn. Em là sinh viên khóa K31, một người con của đất võ Bình Định lần đầu tiên xa nhà đi học tại thành phố. Là con đầu trong gia đình, mang theo bao kỳ vọng của ba mẹ, nhưng thú thật, những ngày gần Tết này lòng em... Xem thêm

#16182 22:12, 17/12/2025

Đến bây giờ mới thấm cái câu: Sự nhân nhượng và lòng tốt không phải lúc nào cũng nên cho đi. Dear người bạn thi tranh luận ngày 17/12/2025 phòng A42, thân mến! Thi tranh luận là thi nhóm và nhóm chúng ta 3 người không ai quá giỏi, quá xuất sắc và chắc chắn không ai quá tệ (đấy... Xem thêm

#16181 22:12, 16/12/2025

Mấy nay mình rất bực mình về bạn ở ghép chung trọ. Chúng mình ở ghép 4 người, các bạn khác rất oke nhưng có một bạn rất bẩn tính, phải nói là vô văn hoá vô ý thức. Bạn này nhỏ tuổi hơn tụi mình, cứ hay trộm đồ của người khác xài nhưng không xin phép, không thấy... Xem thêm