[Lời nói dối đau lòng mà bạn được nhận là gì?]

Vì mình cũng không có ai tâm sự nên hôm nay xin mạn phép viết một bài, mong được mọi người cho lời khuyên hoặc một lời động viên ạ.

Mình có anh trai, anh mình thuộc "cộng đồng" và mình cũng thế, mình là nữ. Ba mẹ mình "trọng nam khinh nữ", giày vò tinh thần của mình ngót nghét cũng được 18 năm. Anh mình học trường top 10 TP. HCM còn mình đậu vào HUFLIT như một cơ duyên. Mình không giỏi nhưng cũng không ăn chơi hay báo cha báo mẹ. Mình chỉ làm bạn với 4 bức tường trong căn nhà của mình.

Ba mẹ hay chửi mình vô dụng vì đậu trường tư còn anh mình lại học trường công. Anh mình hẹn hò với nam hoặc thậm chí dùng "đồ chơi", ba mẹ mình bắt gặp cũng không nói gì, chỉ thông cảm nói là do nhu cầu sinh lí. Và mọi chuyện cũng đâu vào đó, vào một ngày định mệnh mình cũng không ngờ tới mình bị "tác động vật lý vào mặt" chỉ vì mình xin mua hộp bánh và ổng đồng ý mua cho, nhưng đến khi mua thì đòi lại tiền.

Mình bị đánh bầm dập vì không chịu nổi sự giày vò suốt mấy năm. Mình đã lên tiếng bảo vệ chính mình, cuối cùng mình bị anh trai đẩy xuống cầu thang và mình xém hẹo, nhưng may mắn được ông bà phù hộ nên chỉ bị bầm và gãy xương, và trong lúc đó lại không có mặt ba mẹ mình ☺️.

Mình đã chai lì cảm xúc đến mức không kể chuyện này với ba mẹ vì mình biết họ kì thị mình vì anh mình đã từng méc họ.

Mình có quen một bạn nữ trong lớp và ba mẹ mình đã chửi rủa bạn ấy, tấn công tinh thần và mình chọn cách rời xa bạn ấy để bạn không bị tổn thương. Mình chẳng thể nói lên lời sau cú tát đó. Mình bỏ nhà đi, luẩn quẩn ở công viên và đi tới Family Mart. Mình lại nghĩ tới chuyện 44.

Đúng lúc mình định làm chuyện đó, ba đã chửi mình sao đánh ổng vì anh trai mình đã gọi méc ba mẹ mình trước. Mình lại bị lôi về nhà. Nhưng họ thấy mình bị bầm dập chảy máu, họ lại im lặng và mặc kệ mình. Thật sự mình có thể chịu mọi áp bức ở ngoài kia nhưng lại không ngờ tới người thân ruột thịt lại đối xử với mình, lại còn là anh trai, cha mẹ mình. Câu mình nhớ mãi từ họ chính là bị đuổi ra khỏi nhà biến cút mắt, và gọi mình là con đ. Mình không chọn được nơi mình sinh ra nhưng cũng đâu có nghĩa mình đáng bị giày vò và đối xử như vậy đúng không ạ?...


Đọc comment của bài trên Facebook Xem trên Facebook

Cùng chuyên mục Tâm sự, kể chuyện

#15810 16:09, 13/09/2025

Đang vào mùa mưa rồi nên các loài côn trùng cũng xuất hiện nhiều hơn. Các bạn học ở cơ sở Hóc Môn lúc học môn thể dục hay giờ rảnh chưa lên lớp thì nên ngồi trên ghế hoặc để ý vị trí mình ngồi nhé. Đoạn dốc đi xuống chỗ vứt rác ngay căn tin có nhiều kiến... Xem thêm

#15809 15:09, 13/09/2025

Sau 2 lần chia tay vẫn muốn quay lại với người yêu cũ Mình làm nam, người yêu cũ mình học ở HUFLIT. Chúng mình chia tay vì lúc đấy mình thật sự không tốt, vì hoàn cảnh gia đình, học tập công việc không ổn nên đã khiến mình trở thành một người cộc tánh, không thể suy nghĩ... Xem thêm

#15800 23:09, 09/09/2025

Có ai như em không, ở Thủ Đức nhưng mà học bên Sư Vạn Hạnh, nghĩ đến cảnh sắp phải đi học 15km làm em suy sụp quá. Có ai từng đi xa đi học như vậy cho em xin ít kinh nghiệm với ạ. Xem thêm

#15799 22:09, 09/09/2025

Hồi cấp 3 em đã ở ký túc xá suốt 3 năm, xa nhà, xa mẹ, tối nào cũng phải tập tự lo hết. Cứ nghĩ lên đại học sẽ quen rồi, ai ngờ khi em bảo: "Mẹ ơi, con không ở KTX nữa, giờ con tính đi thuê trọ", mẹ liền đáp ngay, không chần chừ một giây: "Thế... Xem thêm

#15795 21:09, 08/09/2025

Em là nữ sinh viên trường khác có quen một anh trường mình. Em có phát hiện anh qua lại với một bạn cùng trường, anh chở, nhắn tin, voice, bạn nữ biết anh có người yêu vẫn chủ động, nhưng anh lại không phản kháng còn giấu diếm, tặng quà cho bạn đấy nữa cơ. Dù chuyện đã kết... Xem thêm