[Lời nói dối đau lòng mà bạn được nhận là gì?]

Vì mình cũng không có ai tâm sự nên hôm nay xin mạn phép viết một bài, mong được mọi người cho lời khuyên hoặc một lời động viên ạ.

Mình có anh trai, anh mình thuộc "cộng đồng" và mình cũng thế, mình là nữ. Ba mẹ mình "trọng nam khinh nữ", giày vò tinh thần của mình ngót nghét cũng được 18 năm. Anh mình học trường top 10 TP. HCM còn mình đậu vào HUFLIT như một cơ duyên. Mình không giỏi nhưng cũng không ăn chơi hay báo cha báo mẹ. Mình chỉ làm bạn với 4 bức tường trong căn nhà của mình.

Ba mẹ hay chửi mình vô dụng vì đậu trường tư còn anh mình lại học trường công. Anh mình hẹn hò với nam hoặc thậm chí dùng "đồ chơi", ba mẹ mình bắt gặp cũng không nói gì, chỉ thông cảm nói là do nhu cầu sinh lí. Và mọi chuyện cũng đâu vào đó, vào một ngày định mệnh mình cũng không ngờ tới mình bị "tác động vật lý vào mặt" chỉ vì mình xin mua hộp bánh và ổng đồng ý mua cho, nhưng đến khi mua thì đòi lại tiền.

Mình bị đánh bầm dập vì không chịu nổi sự giày vò suốt mấy năm. Mình đã lên tiếng bảo vệ chính mình, cuối cùng mình bị anh trai đẩy xuống cầu thang và mình xém hẹo, nhưng may mắn được ông bà phù hộ nên chỉ bị bầm và gãy xương, và trong lúc đó lại không có mặt ba mẹ mình ☺️.

Mình đã chai lì cảm xúc đến mức không kể chuyện này với ba mẹ vì mình biết họ kì thị mình vì anh mình đã từng méc họ.

Mình có quen một bạn nữ trong lớp và ba mẹ mình đã chửi rủa bạn ấy, tấn công tinh thần và mình chọn cách rời xa bạn ấy để bạn không bị tổn thương. Mình chẳng thể nói lên lời sau cú tát đó. Mình bỏ nhà đi, luẩn quẩn ở công viên và đi tới Family Mart. Mình lại nghĩ tới chuyện 44.

Đúng lúc mình định làm chuyện đó, ba đã chửi mình sao đánh ổng vì anh trai mình đã gọi méc ba mẹ mình trước. Mình lại bị lôi về nhà. Nhưng họ thấy mình bị bầm dập chảy máu, họ lại im lặng và mặc kệ mình. Thật sự mình có thể chịu mọi áp bức ở ngoài kia nhưng lại không ngờ tới người thân ruột thịt lại đối xử với mình, lại còn là anh trai, cha mẹ mình. Câu mình nhớ mãi từ họ chính là bị đuổi ra khỏi nhà biến cút mắt, và gọi mình là con đ. Mình không chọn được nơi mình sinh ra nhưng cũng đâu có nghĩa mình đáng bị giày vò và đối xử như vậy đúng không ạ?...


Đọc comment của bài trên Facebook Xem trên Facebook

Cùng chuyên mục Tâm sự, kể chuyện

#15607 22:06, 13/06/2025

Những ngày đầu tiên mình đã thốt ra những câu nói "ai lụy quân sự bước ra đây", "mệt quá đi ai kêu lụy vậy chời". Vâng tôi đã sai. Tôi đã lụy :)). Tôi lụy những người bạn cùng phòng, lụy những tiếng cười, lụy căn phòng 23 con người ấy. Lụy tiếng la của các thầy. Lụy những... Xem thêm

#15605 16:06, 13/06/2025

Em có một bạn người yêu nhỏ hơn 1 tuổi. Hôm qua tối tụi em có cãi nhau, bạn muốn chia tay. Nhưng em hong chịu. Chuyện là em lúc học cấp 3 có một nhóm bạn chung, tới giờ vẫn còn liên lạc, trong đó có bạn nam đó thích em. Thật ra cũng là hôm qua em mới... Xem thêm

#15604 22:06, 12/06/2025

Không có một người bạn thân, làm gì cũng một mình thì liệu có cô đơn quá không? Chào mọi người, lần đầu mình viết confess, mình muốn trải lòng một xíu... - Mình đang sinh viên năm 2, tuy nhiên cảm thấy cuộc sống cứ chill chill, chưa có định hướng rõ ràng. Mình thì cố để định hướng... Xem thêm

#15603 22:06, 12/06/2025

Mọi người ơi, mình và người yêu đều 2k4. Tụi mình mới chia tay được 5 ngày, mình nhớ em ấy quá. Tụi mình chia tay vì lí do em ấy muốn nói chuyện lại về mối quan hệ của tụi mình, em ấy thấy nhạt đi. Mình thì cảm giác em ấy muốn kiếm chuyện nên mình có to... Xem thêm

#15602 22:06, 11/06/2025

Mình nghĩ đây là trường hợp mà cả đợt 1 & 2. Chào các bạn, là sinh viên bình thường như các bạn thôi. Rồi luôn nói nghe nè, mình làm lớp phó hậu cần, kiểm tra nội vụ là việc của mình. Không phải mình rảnh, không phải thích bắt bẻ ai. Nhưng mà nếu tụi nó không gọn... Xem thêm