Gửi Vy,

Cuối cùng thì cũng kết thúc một học kỳ D và Vy cùng học chung rồi. Chúng mình đã cùng đi qua những cung bậc cảm xúc vui có, buồn để rồi nước mắt rơi cũng có. Thật sự D rất trân trọng những lúc như thế, vì nhờ đó, một cách lặng lẽ mà D thấy được cảm xúc của Vy và sự trưởng thành mạnh mẽ hơn qua từng giai đoạn, điều này khác với những gì D nghĩ về Vy khi mới gặp Vy lần đầu.

D mừng vì cuối cùng Vy cũng đã làm xong bài "Phương pháp nghiên cứu" của mình, một thành công to lớn mà sự nỗ lực từ bên trong của Vy đã giành lấy được. Nhưng D chỉ tiếc một điều là đôi khi con người ta luôn mong cầu một điều gì đó quay trở lại đằng sau những hành động giúp đỡ của mình, để rồi khi mong đợi quá nhiều và mọi thứ không như ý muốn thì lại rơi vào hố sâu thất vọng. Khoảng thời gian Vy stress, D đã cố gắng hết sức mình để chia sẻ và mong một phần nào đó năng lượng của D cũng giúp Vy nguôi ngoai và tự vượt qua được những khó khăn đó.

Nhưng sau tất cả, cái D cảm nhận được chỉ là một sự lạnh lùng, hoặc có thể Vy xem sự giúp đỡ của D chỉ là một trong hàng trăm sự giúp đỡ khác và nó quá nhỏ để Vy có thể bận tâm.

Không một lời cảm ơn, không nói gì thêm và không gì cả. Chỉ là một nụ cười xã giao và bước qua nhau trong ngày cuối cùng tổng kết môn. Có những điều D chờ từ Vy rất nhiều, nhưng giờ chắc cũng chẳng còn cơ hội để chờ nữa. Có vẻ như D chưa giúp được nhiều người, nên sự mong cầu để nhận lại được một cái gì đó vẫn hiện hữu trong những hành động của D. Đó là con người của D, luôn cố gắng giúp đỡ mọi người hết mình dù cuối cùng có ra sao đi nữa, và D chấp nhận phần thiệt về mình.

D không trách Vy, vì suy cho cùng, tất cả ai cũng đều có những mối bận tâm lo lắng của riêng mình. Vy là một người tốt, mạnh mẽ và D tin những điều Vy mơ ước và tâm niệm hoàn thành trong tương lai đều có thể hiện thực, chỉ cần Vy cố gắng hết mình. D mong rằng Vy sẽ cười nhiều hơn và nước mắt cũng hiếm đi, và Vy sẽ tiếp tục bước đi trên những cảm xúc hạnh phúc mà Vy đã chọn. D thành thật chúc Vy những điều đó, và luôn nhớ một điều: Gia đình là nơi Vy có thể trở về mỗi khi cần chữa lành những vết thương lòng.


Đọc comment của bài trên Facebook Xem trên Facebook

Cùng chuyên mục Thú tội, xin lỗi, cảm ơn

#16000 23:10, 24/10/2025

Confession gửi bạn chủ xe 76. Mình là người đã viết bài về chiếc xe 76 hôm trước. Giờ đọc được phản hồi của bạn, thật sự mình thấy có lỗi và cũng hơi buồn vì đã hiểu lầm bạn. Lúc đó mình thấy xe dựng giữa đường, tưởng bạn cố tình khóa cổ rồi bỏ đi nên bực quá... Xem thêm

#15996 22:10, 23/10/2025

Em muốn gửi lời cảm ơn tới các thầy cô cán bộ công nhân viên trường ạ. Chuyện là em có để quên điện thoại trên xe bus trường (thời gian em xin phép không đề cập ạ), sau đó em có quay lại trường cs Hóc Môn và được chú cùng anh bảo vệ hỗ trợ tìm, em xin... Xem thêm

#15995 21:10, 23/10/2025

Mình là chủ xe 76 ạ. Đầu tiên cho mình xin lỗi trước vì hành động dựng xe như vậy làm cản trở đường đi của mọi người. Thứ 4, ngày 22 tháng 10 năm 2025 (khoảng 8h20) mình nói thật, mình không có chủ đích dựng xe ở giữa đường như vậy. Lúc mới vào thì tui có hỏi... Xem thêm

#15987 22:10, 21/10/2025

E là tân sinh viên K31. Rất cảm ơn các ac khoa Ngoại ngữ vì đã tổ chức chương trình Tiếp Lửa để em được cháy hết mình với anh chị và các bạn. Chương trình rất hay và ý nghĩa, đặc biệt là các tiết mục văn nghệ siêu đỉnh luôn ạaaa. Và em rất ấn tượng với tiết... Xem thêm

#15980 21:10, 20/10/2025

Hôm nay 20/10 vào lúc hơn 4 giờ chiều, em có lỡ va quẹt phải xe wave Wàu đỏ và làm bể một phần dàn áo bên tiệm cơm sinh viên ạ. Nhưng mà lúc đó em vẫn chưa thấy chủ xe ra và em có việc gấp, một phần là cũng hoảng nữa. Em thấy có lỗi lắm nếu... Xem thêm