Chào mọi người, mình là một cựu HUFLITer tốt nghiệp đợt 1 năm 2023. mình không biết phải trải lòng cùng ai hoặc ở đâu nên mình mượn tạm trang confession để tâm sự ạ. Tâm sự dài và tiêu cực nên nếu không thích mọi người có thể lướt qua ạ.

Mình là con một và gia đình mình là một gia đình nhỏ 3 người. Vào tháng 9 năm ngoái, nhà mình gặp biến cố lớn, mẹ mình bệnh nặng và cả nhà mình phải tất bật đi chạy chữa cho mẹ mình. Tới tháng 10 nhà trường làm Lễ Tốt nghiệp đợt 1, ban đầu mình dự định sẽ cùng ba tham dự nhưng vì bệnh tình của mẹ nên ngày đó chỉ có một mình mình đến lễ.

Mình cũng hơi buồn mọi người ạ, buồn chứ, nhìn mọi người xung quanh ai ai cũng có người thân đi cùng dự lễ tốt nghiệp mình cũng thấy có chút tủi thân. Nhưng mà ba mẹ mình vẫn được thấy mình trên TV, cũng thấy an ủi được phần nào :> Mình còn tự hứa sẽ cố học lên cao nữa (thạc sĩ chẳng hạn) để đền bù cho ba mẹ mình một lễ tốt nghiệp khác.

Sau khi tốt nghiệp thì mình cũng chật vật đi kiếm việc làm. Phần vì bệnh của mẹ cần mình và mọi người ở bên chăm sóc thường xuyên nên cũng khó kiếm được công việc phù hợp với thời gian của mình lúc đó. Nhà mình cũng không khá giả gì cho cam nên lúc đó mình mong kiếm được việc làm lắm luôn.

Nhưng đến tháng 3 năm nay thì bệnh tình của mẹ mình đã thuyên giảm và có dấu hiệu phục hồi tích cực và mình cũng kiếm được việc làm mọi người ạ. Những tưởng cuộc đời của mình sẽ sang trang mới, những tưởng sau giông bão sẽ là cầu vồng nhưng không. Khi mà mẹ vẫn chưa kịp khoẻ hẳn thì mình nhận được tin ba bị ung thư. À thì... mình tuyệt vọng mọi người ạ :") Vẫn chưa có kết quả sinh thiết nhưng bác sĩ nói là bệnh của ba mình xấu rồi, phải nhập viện điều trị và trị được tới đâu hay tới đó. Ờm... lời của bác sĩ làm mình tuyệt vọng x2 :")

Suốt cuộc đời này, mình chưa từng trải qua cú sốc nào lớn như thế này mọi người ạ. Từ tháng 9 năm ngoái cho đến tháng 4 năm nay là 8 tháng ròng rã, không một phút giây nào mà mình ngừng cầu mong cho ba mẹ mình khoẻ mạnh, bình an, tai qua nạn khỏi cả.

Mình đã luôn ước mơ sẽ xây cho ba mẹ một căn nhà, nhỏ thôi nhưng vừa đủ cho gia đình 3 người. Mình luôn mong căn nhà đó sẽ có một khu vườn cho ba trồng cây, một nhà kho cho ba để đồ. Nhưng mà mình không biết ung thư thì có thể trị khỏi không nữa... Mình sợ lắm mọi người ạ. Mình vẫn chưa làm được gì cho ba mẹ hết, mình mới chỉ nhận được tháng lương đầu tiên, chưa mua cho ba mẹ món ăn ngon nữa huống chi là căn nhà.

Hiện giờ mình chỉ mong ngóng một tia hi vọng hay một phép màu nào đó cho ba. Hi vọng ba mình sẽ lại khoẻ mạnh và sống thật lâu bên mình và mẹ thôi.

Mọi người xung quanh, ai cũng nói mình cố lên, lạc quan lên, mạnh mẽ lên nhưng thực sự mình không làm được. Nhiều biến cố xảy ra liên tiếp khiến mình gần như suy sụp hoàn toàn, có một thời gian mình còn phải tự chữa lành bệnh trầm cảm trong khi phải cùng mẹ chiến đấu với bệnh.

Và nếu những tháng ngày trước đó đối với mình là địa ngục thì những ngày gần đây còn hơn cả địa ngục. Không lúc nào mà mình không ngừng khóc. Ai cũng kêu mình phải mạnh mẽ lên, mình là hi vọng, là ngọn lửa tiếp thêm động lực cho ba mẹ và mình đã cố, cố hết sức đến gần như ngã gục. Mình chỉ muốn nói với mọi người là mình cần một chỗ dựa để dựa một lúc thôi, một xíu xiu thôi cũng được, xong mình sẽ lạc quan, sẽ mạnh mẽ nhưng mà mình không nói được mọi người ạ.

Đến đây thôi. Xin lỗi vì đã mang đến cho mọi người sự tiêu cực này ạ.

Hi vọng mọi người sẽ có một ngày tốt lành, luôn luôn vui vẻ và hãy luôn trân trọng những người thân xung quanh mình khi còn có thể nhé.


Đọc comment của bài trên Facebook Xem trên Facebook

Cùng chuyên mục Tâm sự, kể chuyện

#15489 17:04, 30/04/2025

Có những mối quan hệ, dù cố gắng bao nhiêu, cũng chỉ mãi dậm chân tại chỗ. Mình và người yêu cũ... tụi mình học chung từ nhỏ. Khi còn đi học, tụi mình vô tư lắm, chẳng nghĩ ngợi gì nhiều. Cứ vậy, thích thì ở bên nhau, buồn thì dỗi, rồi lại làm hòa. Nhưng rồi, đại học... Xem thêm

#15488 15:04, 30/04/2025

Khi thấy bạn gái checkin ở một quán cafe view sông như thế thì linh cảm người bạn trai như tớ thúc giục nhắn tin cho N để hỏi: "Đi đâu mà xinh thế?", N bảo: "Ở nhà, đăng ảnh cũ." Tớ check thời gian, mới đăng luôn. Tớ gọi, N không nghe. Tối N gọi lại, giọng mệt: "Hôm... Xem thêm

#15487 23:04, 29/04/2025

Mọi người ai có ý định tìm phòng ở khu vực Hóc Môn thì mình xin chân thành khuyên nên cân nhắc kỹ, đặc biệt là tránh xa Chung cư Green XX khu Đông Lân, Bà Điểm nhé. Trải nghiệm của mình ở đó thực sự là một dấu ấn "đau thương", chưa từng nghĩ chỉ việc thuê trọ thôi... Xem thêm

#15485 10:04, 28/04/2025

Do vừa học vừa phụ giúp công việc gia đình nên tối mình mới có thời gian viết tiếp những dòng tâm sự này. Dưới đây là nối tiếp cậu chuyện của mình. Những toan tính của N mà mình dần cảm nhận được... N lúc mới quen vẫn hay gửi tớ những tin nhắn dài, kiểu: "Cậu là người... Xem thêm

#15484 22:04, 27/04/2025

Tớ chưa bao giờ nghĩ mình sẽ viết confession thế này. Tớ luôn giữ kín cảm xúc, nhưng lần này, nỗi đau lớn quá, tớ ko biết phải chia sẻ cùng ai nên chọn viết ra trên này để phần nào nhẹ lòng hơn. Tớ là sinh viên năm 3. Nhà tớ khá giả, kiểu không phải đại gia nhưng... Xem thêm