Lúc em viết bài này em đang khóc rất nhiều, em không biết phải làm sao nữa. Em chán ghét sự vô dụng của bản thân, chán ghét cái sự đố kỵ ích kỷ của mình.

Em vốn là người nhạy cảm nên rất khó mở lòng. Có lẽ cũng vì thế mà em rất ít bạn. Từ hồi lên đại học đến giờ em chỉ chơi được với một người bạn thôi. Bạn cấp 3 em cũng không còn liên lạc nữa. Bạn ấy rất tốt với em, lúc nào cũng giúp đỡ em trong việc học và sẵn sàng nghe em tâm sự.

Nhưng dạo gần đây tự dưng em lại nảy sinh cảm giác đố kỵ với bạn. Em thề là em không hề có ác ý gì hết. Chỉ là mỗi khi nhìn thấy thành công của bạn em lại không chịu nổi mà cảm thấy khó chịu. Em từng có tiền sử bị bệnh tâm lý. Phải khó khăn lắm em mới vượt qua được bằng cách dùng thuốc. Chỉ là em không biết phải làm gì bây giờ nữa.

Cùng học một chuyên ngành như nhau, cùng có xuất phát điểm là đến từ tỉnh lẻ nhưng bây giờ bạn bỏ xa em một khoảng. Bạn đã có tất cả chứng chỉ để sẵn sàng nộp xét tốt nghiệp, có sẵn chỗ thực tập và công việc đúng chuyên ngành, có một bảng điểm đẹp và hơn hết là có rất nhiều bạn. Em rất sợ, bạn quá ưu tú, có nhiều người tâm sự vây quanh. Còn em, chỉ có mỗi bạn ấy.

Những lúc nghe bạn ấy kể về gia đình bạn ấy, em cảm thấy tủi thân vô cùng. Bạn có một người mẹ hiểu bạn, lúc nào cũng bên cạnh động viên, an ủi và thấu hiểu. Còn em, ba mẹ em lúc nào cũng muốn em như thế này, như thế kia. Lúc nào cũng biết cái gì tốt cho em nhưng chưa bao giờ hỏi em thực sự muốn gì.

Đỉnh điểm là mẹ ép em đi du học sau khi em thi trượt bằng IELTS năm ngoái. Khi em tâm sự chuyện này với bạn, bạn còn bày ra ánh mắt ngưỡng mộ mà nói rằng bạn ước được như em. Bạn muốn đi du học nhưng không có điều kiện kinh tế. Nếu đi thì nhà bạn phải bán miếng đất để làm của hồi môn cho bạn.

Em cũng ước vậy. Em ước em có thể đổi chỗ cho bạn để sống cuộc đời em mong ước, cuộc sống không phải lo nghĩ điều gì. Bạn không biết rằng em có rất nhiều áp lực phải đối mặt mỗi sáng thức dậy, em lo mình không có chứng chỉ để tốt nghiệp đúng hạn, áp lực làm hài lòng ba mẹ, áp lực tìm việc.

Thật sự là ngày ngày em càng thể hiện sự chán ghét khi phải nói chuyện với bạn mặc dù bạn không làm gì sai. Nhưng bạn vẫn nhẹ nhàng làm em thấy có lỗi vô cùng. Em phải làm sao đây?


Đọc comment của bài trên Facebook Xem trên Facebook

Cùng chuyên mục Tâm sự, kể chuyện

#15726 10:08, 03/08/2025

Mọi người ơi cho mình xin cách nhắc khéo bạn cùng phòng call với bồ mà còn bật loa ngoài với, thật sự là tối nào cũng gọi đến tận hơn 12h đêm, bật loa xong còn nói cười to như chỗ không người ấy, lắm hôm cãi nhau thì còn nói to hơn nữa, ở vậy hoài chắc mình... Xem thêm

#15724 11:08, 02/08/2025

Hôm nay, 01/08/2025 là ngày phiền phức đối với mình. Trường đã có thông báo là không cho ai mượn thẻ sinh viên rồi và bất kể là ai trong gia đình luôn. Nhưng rồi cái phiền lại tới mọi người ạ 🙂 Nói thẳng ra là anh mình mượn thẻ sinh viên để đăng kí YouTube Premium để tiện... Xem thêm

#15722 22:07, 31/07/2025

Xin chào anh chị và các bạn, mình thật sự không biết giải quyết câu chuyện ntn nên mình mới lên đây nhờ mọi người góp ý từ góc nhìn của mọi người với câu chuyện của mình. Mình và bạn ấy đã quen nhau chỉ hơn 3 tháng, lúc đầu bọn mình rất vui vẻ và hạnh phúc với... Xem thêm

#15717 22:07, 28/07/2025

Mình chào mọi người, hôm nay mình xin chia sẻ một niềm vui nho nhỏ của mình. Sáng chủ nhật này thì thầy cô bên Ngôn ngữ Anh - chuyên ngành Biên - Phiên dịch đã tổ chức cuộc thi Phiên dịch 1 cho sinh viên Ngoại ngữ. Mình may mắn có suất dự thi và cũng may mắn thắng... Xem thêm

#15716 22:07, 28/07/2025

Em chào mọi người. gần đây em được có cơ hội tham gia một cuộc thi phiên dịch. Cuộc thi không chỉ là cơ hội để em rèn luyện kỹ năng chuyên môn, mà còn là dịp để em học hỏi, giao lưu với các bạn thí sinh tài năng. Em đặc biệt ghi nhận sự chuyên nghiệp, chu đáo... Xem thêm