TÌNH ĐẦU HUFLIT ?

Chào mọi người, mình là một chiếc sinh viên đã ngóp ghét kỳ cuối tại trường... Vậy mà đến giờ gần mãn kiếp sinh viên, vẫn chẳng mảnh tình vắt vai.

Mình thì học khoa CNTT nên cũng chẳng có mấy khi tiếp xúc hay tương tác xúc cảm nhiều với người khác giới ở trường. Cho đến khi học năm 3, về Hóc Môn học thì mình mới thấy trường nhiều nữ thật. Nhưng mà lúc đó thì cảm tình của mình với người khác giới ở trường nhiều khi không được tốt lắm vì một số lý do như cách ăn mặc, thái độ, hay cách nhìn nhận, đánh giá thích quy chụp (mình chỉ nói đến một vài cá nhân thôi chứ không quy chụp tất cả bên nào hết).

Rồi chuyện gì đến cũng đến, đến cuối kỳ 1 năm 4 thì mình có mập mờ với một bạn nữ trường khác cùng chung chỗ làm. Lúc đó mình đã làm việc ở doanh nghiệp được 5 tháng, thì thời điểm đó khá áp lực với bản thân mình. Mọi thứ đến dồn dập, đủ chuyện công việc, gia đình cho đến tình cảm. Lúc đó mình mới được bạn nữ ấy đồng ý tìm hiểu nhau, mình nghĩ rằng ít ra trên Sài Gòn này mình còn có người để trải lòng, lắng nghe hay giãi bày những tâm sự đã chìm lặng nặng nề trong lòng mình.

Nhưng mà rồi, chúng mình quyết định dừng lại sau hai tuần tìm hiểu. Một điều gì đó mình mong bám vào thật chặt nhưng lại đứt đoạn lưng chừng và chóng vánh. Bản thân mình không đủ tốt, nhiều thiếu sót nên chẳng thể khiến bạn ấy tin tưởng được mình. Đến lúc đó thì bản thân mình sụp đổ hoàn toàn, tiều tụy, mệt mỏi và chán nản.

Cứ như vậy mình lao đầu vào công việc, xin nghỉ làm chỗ làm chung với bạn nữ ấy và ít quan tâm hơn đến những mối quan hệ xung quanh. Rồi cứ như vậy cho đến bây giờ cũng được hơn 4 tháng rồi nhưng mình nghĩ mình vẫn chưa hoàn toàn ổn.

Ai nghe chắc cũng nghĩ mình chỉ đang trốn chạy, không dám đối diện. Nhưng mà mình quyết định như vậy suy cho cùng cũng chỉ để giải thoát cho bản thân, hay cho cả bạn nữ ấy nữa... Tại mình mệt rồi.

Nhưng rồi cho đến khi thứ Hai tuần vừa rồi, mình lên trường gặp thầy giảng viên hướng dẫn khoá luận tốt nghiệp. Lúc chuẩn bị ra về thì mình có ngồi lại một lúc chỗ sân khấu tốt nghiệp tân cử nhân. Mình thấy hình như các em cấp 3 đang làm thủ tục nhập học tại trường thì một lúc sau, mình thấy một bé gái tay nắm một bà lão đi cùng (chắc là bà của em ấy vì trông cũng khá lớn tuổi).

Hai bà cháu loay hoay đi chỗ này chỗ nọ thì mình lại nhớ lại bản thân mình bốn năm trước, cũng lơ ngơ, bối rối như vậy. Lúc đó một mình tự thân lên SG nhập học, chẳng biết một thứ gì cả nhưng mà thật may mắn khi lúc đó, một cặp cha con đã vào tầm ngắm của mình, họ đi đâu quanh trường mình cũng đi theo ☺️.

Nghe hơi giống bám đuôi nhưng chắc là bám đuôi thật =)) Mặc dù họ biết mình đi theo nhưng bạn nữ ấy rất tinh tế và lịch sự, đôi lúc mình điền giấy hay làm thủ tục bị chậm thì bạn nữ ấy, dù đi trước vẫn đi từ từ cùng ba trong tầm mắt của mình, đôi lúc lên lầu hay vào phòng nào thì họ cũng đứng lại đợi mình xong rồi mới đi tiếp.

Đến bây giờ thì mình quên mặt bạn ấy gòy, cũng rất lâu mình cũng quên mất bạn ấy nhưng mà bóng dáng bạn ấy ở trường khiến mình nhớ lại mục tiêu của bản thân khi bước chân vào môi trường đại học, chỉ khi gặp hai bà cháu hôm nhập học mới đây thì mình mới nhớ lại :v Giờ nghĩ lại thì mình cảm thấy có lỗi với các bạn nữ trường mình. Suýt chút nữa mình đã quên bạn, Suýt chút nữa mình đã đánh đồng bạn với những người mình gặp chưa tốt như cái cách mình bị bạn nữ mập mờ đánh giá. Coi như đây bản thân mình thú tội và gửi lời xin lỗi tới tất cả.

Đến lúc nào đó, chúng ta sẽ hiểu rằng chẳng có nỗi buồn nào là không thể vượt qua cả, ai ai cũng nỗ lực, cố gắng từng ngày để hoàn thiện hơn nên mong chúng ta hãy luôn thông cảm cho thiếu sót của bản thân và người khác.

Mình mong rằng trước khi ra trường có thể gặp lại bạn nữ tinh tế ấy, và cũng thật tuyệt vời biết bao khi vô tình ngày gặp lại thì ba bạn cầm lấy bó hoa tốt nghiệp tặng bạn. Mình chỉ mong khi nhận ra được bạn, mong bạn cũng hãy nhận lấy bó hoa chúc mừng từ mình và lời chân thành gửi lời xin cảm ơn đến hai cha con bạn mà mình đã quên nói bốn năm trước.

Mong bạn vẫn xinh đẹp, vui vẻ và hạnh phúc mỗi ngày.

Mọi suy nghĩ, hành động tử tế nhất mong đều đến với bạn vì xứng đáng.

Thân ái cảm ơn!

Tình đầu HUFLIT của tôi


Đọc comment của bài trên Facebook Xem trên Facebook

Cùng chuyên mục Tâm sự, kể chuyện

#16187 22:12, 18/12/2025

Chào mọi người, Mình là sinh viên khóa K22. Hôm nay mình muốn bài này để tâm sự với mọi người là mình rất buồn. Thật ra mọi năm mình không quan tâm tới học bổng, tại mình chỉ được khoảng 3.4 đồ thôi. Con số làm mình biết mình không có cửa để đạt được học bổng. Nhưng năm... Xem thêm

#16186 21:12, 18/12/2025

GÓC NHỜ VÀ GIÚP ĐỠ Chào các anh chị và các bạn. Em là sinh viên khóa K31, một người con của đất võ Bình Định lần đầu tiên xa nhà đi học tại thành phố. Là con đầu trong gia đình, mang theo bao kỳ vọng của ba mẹ, nhưng thú thật, những ngày gần Tết này lòng em... Xem thêm

#16182 22:12, 17/12/2025

Đến bây giờ mới thấm cái câu: Sự nhân nhượng và lòng tốt không phải lúc nào cũng nên cho đi. Dear người bạn thi tranh luận ngày 17/12/2025 phòng A42, thân mến! Thi tranh luận là thi nhóm và nhóm chúng ta 3 người không ai quá giỏi, quá xuất sắc và chắc chắn không ai quá tệ (đấy... Xem thêm

#16181 22:12, 16/12/2025

Mấy nay mình rất bực mình về bạn ở ghép chung trọ. Chúng mình ở ghép 4 người, các bạn khác rất oke nhưng có một bạn rất bẩn tính, phải nói là vô văn hoá vô ý thức. Bạn này nhỏ tuổi hơn tụi mình, cứ hay trộm đồ của người khác xài nhưng không xin phép, không thấy... Xem thêm

#16175 21:12, 15/12/2025

Chuyện lạ phòng thi. Đầu tiên chúc mọi người có một tuần học tập đầy năng lượng và hiệu quả ❤️. Mình đã thi gần xong rồi môn này là môn kế cuối và mình đã bước vào phòng thi với một tâm thế rất là vui vẻ, nhưng không luôn. Bình thường mình rất ít khi giao tiếp bên... Xem thêm