Xin chào mọi người, mình là cựu sinh viên IT HUFLIT, mình muốn chia sẻ một chút về công việc, cuộc sống và suy nghĩ của một cựu sinh viên IT nhé.

Mình mới tốt nghiệp đợt rồi. Mình làm ở một cty được một năm hơn rồi (làm từ lúc còn đi học), cũng thân với sếp. Mọi người trong phòng cũng vui vẻ hòa đồng với nhau lắm. Nhìn chung thì môi trường lúc đầu cũng không áp lực mấy đâu.

Tuy nhiên mình từ lúc mới vào công ty đến nay thì gần như không có mentor để chỉ đường nên phần lớn mình tự học rồi làm. Mình thì học hệ thống, ít code và mình rất ghét code; nhưng vô công ty thì mình lại là dev chính cho dự án. Thật sự những lúc ngồi code để rồi nhận ra mình không biết gì về code mình rất tức. Tức bản thân mình hồi đi học xem nhẹ việc code, xem nhẹ những môn thiết kế phần mềm, kiến trúc phần mềm. Mình cứ chăm chăm sẽ làm BA mà bỏ qua hết code. Bây giờ lại làm trái chuyên ngành, nghiệp quật là có thật :)))

Công ty cũng nhỏ nên mình được tham gia tất cả các công đoạn của dự án và sau một thời gian thì mình làm leader của một nhóm nhỏ. Lúc đây mình nhận thấy làm leader rất khó. Hồi mình đi học mình luôn là nhóm trưởng, mình cứ ngỡ khi ra đời thì dăm ba cái leader chuyện nhỏ. Nhưng khi ra ngoài, mình phải lead các anh hơn mình 2-3 năm kinh nghiệm, để giao tiếp thật sự phải rất khéo. Những lúc này mình thật sự thấy tiếc khi hồi đi học mình không thử lập nhóm với các đàn anh, để bây giờ mấy ông anh vả mình không trượt phát nào :>.

Đi làm thì cũng có lúc đi nhậu. Văn hóa thì đi nhậu sẽ dễ làm thân. Khổ nỗi công ty mình có những người sếp bằng tuổi ba mẹ ông chú mình ấy chứ. Có lần mình đi nhậu với Phó tổng và Ban giám đốc. Ngồi trên bàn đực ra, không biết làm gì ngoài uống và cười vì mình chẳng thể chen hay tham gia câu chuyện.

Sau buổi nhậu đó sếp mình trách mình rất nhiều vì không biết các văn hóa bàn nhậu cũng như quá thụ động. Lúc đó mình rất shock, nhận ra rằng khi ra đời, mình không chỉ nhậu với đồng lứa mà còn phải quan hệ với người lớn. Những người mà suy nghĩ, tâm lý của họ rất khác với lứa của mình. Sau này mình đỡ hơn rồi, cũng dạn dĩ hơn lúc đi nhậu. Nhiều khi nghĩ lại lúc mình xỉn mình khoác vai ông sếp rồi bảo ổng tuổi tôm. Giờ gặp ổng là muốn chui đầu xuống đất ấy! Má ơi ~ hết cíu :)))))))

Sau một khoảng thời gian đi làm và lăn lộn cuộc sống mình nhận ra, những drama ở đại học nó không là gì cả. Ờ thì tệ thì có tệ, đau cũng có nhưng bạn luôn có cơ hội làm lại và dù gì bạn cũng đang đi học; còn có cha mẹ. Vã quá thì về nha ôm mẹ, xin tiền cha. Chịu khó ăn chửi vài cái là được. Bạn bè cạch mặt thì chơi đám khác. Bất quá thì chơi bạn khác trường. Rớt môn thì học lại, điểm thấp thì thôi. Đi học trễ thì ngủ luôn chứ ngu gì chạy lên cho cực. Ta nói nó thoải mái cực!

Còn khi mình ra đời thì không hề. Trên cty sếp chửi thì mình chỉ nghe rồi rút kinh nghiệm. Sai lầm thì phạt tiền, hiệu suất thấp thì trừ lương, bể dự án thì ăn lương cơ bản. Lương IT cũng không phải chỉ toàn 1-2k $ như các bạn nghĩ. Nếu bạn giỏi thì 1-2k là bình thường nhưng nếu bạn ngáo ngáo, vô tri như mình thì 4-500 $ là ngon lắm rồi.

Mình lương không cao, chỉ có cái không quản lý tài chính tốt nên đầu tháng săn sale, cuối tháng thì ăn mì gói, hết tiền thì nhịn đói; nhưng ít nhất vẫn có công việc. Không như bạn bè mình, đứa thất nghiệp, đứa làm cty bị giam 2 tháng lương, đứa vẫn đang vất vưởng, đứa được đi nvqs, đứa thì ba mẹ kêu về để cưới vợ giàu. Nói chung là cũng ối dồi ôi lắm :v

Có lẽ nhiều bạn vẫn nghĩ ngành IT đang thiếu nhân lực? Các bạn nghĩ đúng rồi đấy. Ngành IT đang thiếu nhân lực nhưng mà là nhân lực chất lượng cao, tức là người có kinh nghiệm, không cần đào tạo mà tuyển vào biết việc để làm, một người có thể handle nhiều việc. Còn nhân lực non mới ra trường như tụi mình thì đang thừa, các công ty layoff thường xuyên. HR cũng lười tuyển fresher, có thì tuyển vào bào sức rồi cho ra. Mình và bạn mình nhận ra điều này khá muộn, bây giờ vẫn đang loay hoay học thêm các khóa online để nâng trình lên rồi update CV. Rải 10 cái cty, một cái reply thông báo ứng tuyển thất bại :> *insert chửi đổng*.

Có lẽ còn rất nhiều điều mình chưa trải nghiệm và chưa hối tiếc nhưng mà mình cũng mong các bạn khóa sau đọc tâm sự của mình để chuẩn bị thật tốt cho lúc ra đời nhé. Tất cả những thứ bạn học ở đại học đều hữu dụng, đều cần thiết nhưng không bao giờ là đủ. Bạn đừng chỉ thỏa mãn với những con điểm A đẹp đẽ.

Bạn mình tốt nghiệp Giỏi, học bổng các thứ nhưng vẫn thất nghiệp về quê, cái bằng Giỏi chỉ có đem lót chuột. Các bạn cứ vô các trang tuyển dụng và xem các yêu cầu rồi học theo đó, học nhiều vào nhé. Hãy trôi dào kiến thức, kỹ năng cứng và mềm nữa. Đừng để ra trường rồi nuối tiếc thời đại học không học thật nhiều như mình!

Chúc các bạn thành công nhé! (thành thụ cũm được hí hí :>)


Đọc comment của bài trên Facebook Xem trên Facebook

Cùng chuyên mục Tâm sự, kể chuyện

#15489 17:04, 30/04/2025

Có những mối quan hệ, dù cố gắng bao nhiêu, cũng chỉ mãi dậm chân tại chỗ. Mình và người yêu cũ... tụi mình học chung từ nhỏ. Khi còn đi học, tụi mình vô tư lắm, chẳng nghĩ ngợi gì nhiều. Cứ vậy, thích thì ở bên nhau, buồn thì dỗi, rồi lại làm hòa. Nhưng rồi, đại học... Xem thêm

#15488 15:04, 30/04/2025

Khi thấy bạn gái checkin ở một quán cafe view sông như thế thì linh cảm người bạn trai như tớ thúc giục nhắn tin cho N để hỏi: "Đi đâu mà xinh thế?", N bảo: "Ở nhà, đăng ảnh cũ." Tớ check thời gian, mới đăng luôn. Tớ gọi, N không nghe. Tối N gọi lại, giọng mệt: "Hôm... Xem thêm

#15487 23:04, 29/04/2025

Mọi người ai có ý định tìm phòng ở khu vực Hóc Môn thì mình xin chân thành khuyên nên cân nhắc kỹ, đặc biệt là tránh xa Chung cư Green XX khu Đông Lân, Bà Điểm nhé. Trải nghiệm của mình ở đó thực sự là một dấu ấn "đau thương", chưa từng nghĩ chỉ việc thuê trọ thôi... Xem thêm

#15485 10:04, 28/04/2025

Do vừa học vừa phụ giúp công việc gia đình nên tối mình mới có thời gian viết tiếp những dòng tâm sự này. Dưới đây là nối tiếp cậu chuyện của mình. Những toan tính của N mà mình dần cảm nhận được... N lúc mới quen vẫn hay gửi tớ những tin nhắn dài, kiểu: "Cậu là người... Xem thêm

#15484 22:04, 27/04/2025

Tớ chưa bao giờ nghĩ mình sẽ viết confession thế này. Tớ luôn giữ kín cảm xúc, nhưng lần này, nỗi đau lớn quá, tớ ko biết phải chia sẻ cùng ai nên chọn viết ra trên này để phần nào nhẹ lòng hơn. Tớ là sinh viên năm 3. Nhà tớ khá giả, kiểu không phải đại gia nhưng... Xem thêm