Nay mình đi ngoài đường lúc chiều tối muộn, khi đang dừng đèn đỏ mình thấy một cụ già khoảng tầm 70 tuổi đang đứng mời vé số, bỗng chợt mình nhớ lại ông ngoại của mình, tim mình quặn đau.

Mình là sinh viên ở tỉnh, lâu lâu mới về nhà một lần. Mình vẫn nhớ như in ngày nhận được tin báo ông ngoại mất rồi. Mình thương ông lắm tuy mình ít thể hiện ra ngoài. Từ nhỏ mình có cha cũng như không, tuổi thơ của chỉ có tình thương ông ngoại là mình cảm nhận rõ nhất. Nghe tin ông mất, mình đã đứng không vững, mình khóc suốt buổi sáng ở trường.

Lần gặp gần nhất của mình với ông là dịp Tết, ông nói với mình là vào Sài Gòn có khó khăn gì không con, ráng học cho tốt để sau này có cuộc sống khá hơn, sau câu nói đó mình đã tự hứa với lòng sẽ học tốt hơn nữa. Từ khi trở lại trường tới giờ phút này, thành tích của mình rất tốt, mình đã nghĩ sau này tốt nghiệp sẽ dẫn ông đi nhiều nơi.

Ông rất thích ăn mì Hàn Quốc, cũng thích cảnh đẹp ở Hàn, cũng chính điều đó mà mình đã theo ngành Hàn Quốc học để sau này ông có thể một lần đến Hàn và nghe mình phiên dịch cho ông. Điều mình ân hận nhất trong cuộc đời là đã không kịp về nhìn mặt ông lần cuối bởi vì ông được an táng ngay hôm sau. Mình hận bản thân mình bất hiếu, không thành công sớm hơn để phụng dưỡng ông.

Mình sợ ma lắm nhưng mình vẫn ước một lần nhìn thấy ông trong giấc mơ, nhưng giấc mơ về ông không đến với mình hay vì ông biết mình sợ ma, và cũng có thể ông giận mình vì ai cũng mơ thấy ông, chỉ riêng mình là không ?.

Ông mất nhưng cơ thể còn rất ấm như ông sẵn sàng đón nhận nơi vĩnh hằng. Khi viết bài này tay mình vẫn còn run, tim mình nhói đau, tối đến mình hay mở hình của ông xem. Mình vẫn không chấp nhận được sự thật là ông mình đã không còn nữa. Hết năm sau là mình tốt nghiệp nhưng không còn nhìn thấy ông một lần nào nữa. Muốn gặp lại ông phải chờ trăm năm.

10 tháng ông xa mình ?.


Đọc comment của bài trên Facebook Xem trên Facebook

Cùng chuyên mục Tâm sự, kể chuyện

#15607 22:06, 13/06/2025

Những ngày đầu tiên mình đã thốt ra những câu nói "ai lụy quân sự bước ra đây", "mệt quá đi ai kêu lụy vậy chời". Vâng tôi đã sai. Tôi đã lụy :)). Tôi lụy những người bạn cùng phòng, lụy những tiếng cười, lụy căn phòng 23 con người ấy. Lụy tiếng la của các thầy. Lụy những... Xem thêm

#15605 16:06, 13/06/2025

Em có một bạn người yêu nhỏ hơn 1 tuổi. Hôm qua tối tụi em có cãi nhau, bạn muốn chia tay. Nhưng em hong chịu. Chuyện là em lúc học cấp 3 có một nhóm bạn chung, tới giờ vẫn còn liên lạc, trong đó có bạn nam đó thích em. Thật ra cũng là hôm qua em mới... Xem thêm

#15604 22:06, 12/06/2025

Không có một người bạn thân, làm gì cũng một mình thì liệu có cô đơn quá không? Chào mọi người, lần đầu mình viết confess, mình muốn trải lòng một xíu... - Mình đang sinh viên năm 2, tuy nhiên cảm thấy cuộc sống cứ chill chill, chưa có định hướng rõ ràng. Mình thì cố để định hướng... Xem thêm

#15603 22:06, 12/06/2025

Mọi người ơi, mình và người yêu đều 2k4. Tụi mình mới chia tay được 5 ngày, mình nhớ em ấy quá. Tụi mình chia tay vì lí do em ấy muốn nói chuyện lại về mối quan hệ của tụi mình, em ấy thấy nhạt đi. Mình thì cảm giác em ấy muốn kiếm chuyện nên mình có to... Xem thêm

#15602 22:06, 11/06/2025

Mình nghĩ đây là trường hợp mà cả đợt 1 & 2. Chào các bạn, là sinh viên bình thường như các bạn thôi. Rồi luôn nói nghe nè, mình làm lớp phó hậu cần, kiểm tra nội vụ là việc của mình. Không phải mình rảnh, không phải thích bắt bẻ ai. Nhưng mà nếu tụi nó không gọn... Xem thêm