Hôm nay là một ngày thật tệ với mình. Mình là sinh viên năm 3, nhà mình có hai chị em. Cuộc sống của mình thật tệ, mình hay bị bệnh vặt, ba mẹ mình không sống cùng nhau, thật xấu hổ khi phải nói là ba mình theo gái bán hoa.

Mình ít khi về quê, rất xấu hổ khi ra đường. Ông ấy bỏ mình khi em mình mới lọt lòng còn đỏ hỏn. Năm đó mình mới lên lớp một, kinh tế phụ thuộc vào một tay mẹ mình, ông ta cứ chơi với gái còn đẻ thêm 2 đứa nữa, ông ấy nuôi con của gái luôn. Con đó hơn mình một tuổi, còn tuổi thơ của mình bị bạo lực ngôn từ. Mình nhiều lần muốn gục ngã nhưng nghĩ thương mẹ nên mình cố gắng.

Khi vào đại học, mình đã ráng quỳ lạy năn nỉ ông ấy để mình được đi học. Ngày học onl ở nhà, vì nghe lời con đàn bà kia mà ông ấy đã đòi rút lại học phí, mình lại năn nỉ van vỉ tiếp, rồi được đi học. Vào đây 2 năm qua mình vẫn cứ bị chửi rủa mà mình chả làm gì sai cả.

Đỉnh điểm hôm nay, ông ấy thật sự đã chấm dứt với mình vì mình không vay được tiền sinh viên. Mình có nói là "ba cho con vay của ba đi, rồi có tiền sinh viên con sẽ trả" nhưng không, ông ấy chửi rủa mình, bảo mình với em mình "hai đứa bây đi chết đi, tao không có đứa con như mày, tao thà ở với ddix". Bao nhiêu uất hận trong lòng mình lớn hơn bao giờ hết, mình đã nói là "cái loại gái đó con gặp đâu con đánh đó" thì ổng mới chửi rủa mình nhiều hơn.

Mình cũng buồn lắm, nhưng không sao, có lẽ là mình sẽ bảo lưu học kì này hoặc mẹ mình xoay tiền cho mình, tại mình không muốn làm khổ mẹ nên suốt bao năm qua mình luôn cúi đầu quỳ lạy mà sống. Có lần mình đã nói là "chỉ cần ba bố thí mấy đồng bạc lẻ của ba cho con cũng được", mình như một con chó vậy đấy mọi người ạ.

Ai cũng nói mình mạnh mẽ nhưng vẻ ngoài thế thôi, chứ mình khóc đêm nhiều lắm. Mình giỏi an ủi và pha trò cho người khác nhưng chính mình lại luôn giấu đi cảm xúc thật. Mọi người cho mình hỏi nếu mình nộp học phí trễ thì có bị cấm thi không, sau này nếu ông ấy tìm mình, thì mình có nên nhận lại không, mà dường như tim mình đã chết rồi.

Mình tiêu cực kinh khủng có nhiều lần mình đã tutu bằng thuốc ngủ nhưng nghĩ đến mẹ lại thôi. Mọi người cho mình lời khuyên với mình thật sự bế tắc.


Đọc comment của bài trên Facebook Xem trên Facebook

Cùng chuyên mục Tâm sự, kể chuyện

#15800 23:09, 09/09/2025

Có ai như em không, ở Thủ Đức nhưng mà học bên Sư Vạn Hạnh, nghĩ đến cảnh sắp phải đi học 15km làm em suy sụp quá. Có ai từng đi xa đi học như vậy cho em xin ít kinh nghiệm với ạ. Xem thêm

#15799 22:09, 09/09/2025

Hồi cấp 3 em đã ở ký túc xá suốt 3 năm, xa nhà, xa mẹ, tối nào cũng phải tập tự lo hết. Cứ nghĩ lên đại học sẽ quen rồi, ai ngờ khi em bảo: "Mẹ ơi, con không ở KTX nữa, giờ con tính đi thuê trọ", mẹ liền đáp ngay, không chần chừ một giây: "Thế... Xem thêm

#15795 21:09, 08/09/2025

Em là nữ sinh viên trường khác có quen một anh trường mình. Em có phát hiện anh qua lại với một bạn cùng trường, anh chở, nhắn tin, voice, bạn nữ biết anh có người yêu vẫn chủ động, nhưng anh lại không phản kháng còn giấu diếm, tặng quà cho bạn đấy nữa cơ. Dù chuyện đã kết... Xem thêm

#15790 21:09, 06/09/2025

Học ở cơ sở Trường Sơn đôi lúc mang lại cho mình cảm giác khá buồn. Trường vắng, không khí im lặng, đôi khi đi học mà chẳng thấy có nhiều động lực. Mình cũng không quen biết nhiều bạn, trong lớp lại đa số là nữ nên thấy khó gần gũi và hòa nhập. Cảm giác lạc lõng cứ... Xem thêm

#15789 16:09, 06/09/2025

Dạ em là tân sinh viên K31. Em ở tỉnh lên học nhiều bỡ ngỡ và đặc biệt là nhiều nỗi sợ. Em rất sợ bị lừa bán qua Cam :))) Lên đây không có bạn bè, em tìm bạn 4 phương 8 hướng, kết bạn với nhiều người. Nhưng em sợ nhiều thành phần giả là sinh viên trường... Xem thêm