Chào mọi người, mình muốn tâm sự nhưng không biết bắt đầu từ đâu, mình chỉ cảm thấy tuyệt vọng – bất lực. Một ngày trước khi bước sang học kì mới, mình có làm 2 cái đồ án rưỡi, nghe có vẻ ít nhưng lúc đó đối với mình nó to lắm. Học kì đó mình rất stress, vừa việc học vừa việc cá nhân. Nhưng rồi, cái gì cũng đến hồi kết, mình cũng đã vượt qua nó.

Hiện tại mình đang học học kì "hè", hay còn gọi là học kì 3. 10 tuần là thời gian mình phải chạy cho 5 cái đồ án, gấp đôi số đồ án mình đã phải làm ở học kì trước. Đa số các thầy cô chỉ yêu cầu một nhóm 3 bạn. Gần như 5 nhóm của mình chỉ có 2 thành viên vì mình không tìm được bạn khác có cùng chí hướng làm, số khác đã bị mình cho vào blacklist từ những học kì trước.

Tưởng chừng học kì 2 đã là cơn ác mộng lớn nhất mình từng gặp rồi nhưng không, ở học kì này mình ngộp thở với đồ án và deadline. Mình cũng chẳng phải là một đứa chịu áp lực giỏi, cứ vài ba hôm mình lại chìm trong những suy nghĩ tiêu cực. Tích tắc, tích tắc, … và rồi mình phát nổ, mình rất muốn tìm người tâm sự cùng nhưng nhìn thấy những đứa bạn của mình cũng đang hoảng loạn giống mình, mình không nỡ lây sự tiêu cực cho tụi nó.

Breakdown xong lại nhanh chóng quay lại phiên bản bình thường vì không muốn liên lụy đến ai. Nhưng đến một 2 hôm gần đây, mình đã không còn đủ khả năng tự trấn an bản thân nữa. Mình tìm đến confession với hy vọng có thể tìm lại một chút năng lượng tích cực, cảm ơn mọi người đã đọc hết tâm sự của mình.


Đọc comment của bài trên Facebook Xem trên Facebook

Cùng chuyên mục Tâm sự, kể chuyện

#15654 22:06, 29/06/2025

(Lốp dự phòng) Hello mọi người, mình là sinh viên năm 3 rồi. Đang bận làm bài tập thì mình phát hiện ra một chuyện kinh khủng với mình. Chuyện là người yêu mình và mình có mập mờ khoảng một năm trước khi yêu. Trong lúc mập mờ, người yêu mình có quen một bạn khác. Lúc đó mình... Xem thêm

#15653 20:06, 29/06/2025

Hôm nay mình có đi công viên ngồi một mình, thấy các bạn nhỏ có ba mẹ và anh chị em vui đùa cùng nhau, mình chạnh lòng thật sự. Vì mình từ nhỏ ba mẹ mỗi người một nơi, mình không được ba đón đi học, không có tấm hình chung nào với gia đình, mình lớn lên trong... Xem thêm

#15649 21:06, 27/06/2025

Google Photos nhắc lại ngày này 3 năm trước, à thì ra bản thân cũng đã chụp và giữ ảnh này được 3 năm rồi. Khi đó chỉ vừa là đứa nhóc năm 2. Chắc là gửi lại cho cậu, mặc dù cũng không biết cậu là ai. Lúc đó kiểu wow trông thư sinh quá vibe đeo headphone rồi... Xem thêm

#15648 22:06, 26/06/2025

Mình 22 tuổi. Sau 4 năm cật lực đi học ngành ngôn ngữ, mình đã tìm được một công việc, công ty cũng gọi là có tiếng. Chỗ làm cách nơi mình sống 10km. Mình nộp CV, được gọi phỏng vấn. Họ phỏng vấn rất gắt gao và mình cũng được nhận. Mình vui lắm. Mình đã làm vài ngày... Xem thêm

#15647 21:06, 26/06/2025

Mọi người đã từng quen một người mà luôn vẽ cho mình vẻ bề ngoài cao thượng mà bên trong thối nát chưa? Mình quen một bạn khoá 27. Tụi mình quen nhau 2 năm. Người ta yêu nhau người ta trở thành người yêu, còn tui trở thành thám tử. Người ta có mỏ vàng mỏ bạc họ có... Xem thêm