Mọi người nghĩ sao về một người lười biếng ạ?

Mình được nhận xét là người lười biếng và mình cũng cảm thấy như vậy. Mình năm 4 và đã rớt 10 môn (đã trả một số). Do còn nợ vài môn nên mình không thể tốt nghiệp trong năm nay.

Mình được nuôi thả ở quê từ bé, gửi nuôi ở nhà người thân, xa cha mẹ từ mẫu giáo nên tính cách rất cởi mở, cũng không sợ gì hết, đanh đá. Đến khi lên đại học mình mới quay về nhà cha mẹ ở.

Gia cảnh mình bình thường, vậy tại sao mình lại chọn trường có học phí hơi cao so với thu nhập cả nhà? Do mình bén duyên với kinh doanh, mua đi bán lại. Từ cấp 2 mình đã mở kinh doanh online các thứ, đến năm nhất thu nhập của mình khoảng 20tr/tháng. Tưởng chừng ổn nhưng mà không, dịch đến cướp đi tất cả (khoảng thời gian rơi vào năm 2). Mình lại quay về thời kì đỗ nghèo khỉ kèm một số nợ. Anh trai phải trả học phí cho mình, và mình lại lệ thuộc vào gia đình, gánh áp lực mang tên niềm hy vọng.

Mình học không giỏi, hay còn gọi là ngu, từ vựng mình quên ngay trong ngày và rất khó để nhớ lâu. Mình biết bản thân không thể nào tiếp thu kiến thức nhưng mình đã rất cố gắng, và mình hiện sắp thành sinh viên năm thứ 5.

Sau một lần thất bại trong kinh doanh, mình thu mình lại, không dám có thêm một mối quan hệ nào, và đặc biệt là khi mình muốn mở kinh doanh gì đó thì anh Hai sẽ chê ý tưởng nên mình thấy áp lực lắm. Trong khoảng thời gian suy sụp, mình bị mắc một căn bệnh kì lạ là trào dịch dạ dày. Khi sốt ruột, lo lắng chuyện gì đó thì mình sẽ bị đau bụng dữ dội, hiện vẫn chưa tìm ra cách giải quyết vì bác sĩ nói đây là tâm bệnh.

Hiện mình cũng không đi thực tập vì sức khoẻ mình không tốt, hoặc coi như mình lười biếng đi. Mình đã chạm đến giới hạn cuối cùng, không tìm ra cách giải quyết cho các vấn đề như đi làm, tiền, bằng cấp...

Các em khoá sau hãy cố gắng lên, đừng như mình.


Đọc comment của bài trên Facebook Xem trên Facebook

Cùng chuyên mục Tâm sự, kể chuyện

#15489 17:04, 30/04/2025

Có những mối quan hệ, dù cố gắng bao nhiêu, cũng chỉ mãi dậm chân tại chỗ. Mình và người yêu cũ... tụi mình học chung từ nhỏ. Khi còn đi học, tụi mình vô tư lắm, chẳng nghĩ ngợi gì nhiều. Cứ vậy, thích thì ở bên nhau, buồn thì dỗi, rồi lại làm hòa. Nhưng rồi, đại học... Xem thêm

#15488 15:04, 30/04/2025

Khi thấy bạn gái checkin ở một quán cafe view sông như thế thì linh cảm người bạn trai như tớ thúc giục nhắn tin cho N để hỏi: "Đi đâu mà xinh thế?", N bảo: "Ở nhà, đăng ảnh cũ." Tớ check thời gian, mới đăng luôn. Tớ gọi, N không nghe. Tối N gọi lại, giọng mệt: "Hôm... Xem thêm

#15487 23:04, 29/04/2025

Mọi người ai có ý định tìm phòng ở khu vực Hóc Môn thì mình xin chân thành khuyên nên cân nhắc kỹ, đặc biệt là tránh xa Chung cư Green XX khu Đông Lân, Bà Điểm nhé. Trải nghiệm của mình ở đó thực sự là một dấu ấn "đau thương", chưa từng nghĩ chỉ việc thuê trọ thôi... Xem thêm

#15485 10:04, 28/04/2025

Do vừa học vừa phụ giúp công việc gia đình nên tối mình mới có thời gian viết tiếp những dòng tâm sự này. Dưới đây là nối tiếp cậu chuyện của mình. Những toan tính của N mà mình dần cảm nhận được... N lúc mới quen vẫn hay gửi tớ những tin nhắn dài, kiểu: "Cậu là người... Xem thêm

#15484 22:04, 27/04/2025

Tớ chưa bao giờ nghĩ mình sẽ viết confession thế này. Tớ luôn giữ kín cảm xúc, nhưng lần này, nỗi đau lớn quá, tớ ko biết phải chia sẻ cùng ai nên chọn viết ra trên này để phần nào nhẹ lòng hơn. Tớ là sinh viên năm 3. Nhà tớ khá giả, kiểu không phải đại gia nhưng... Xem thêm