Mọi người có ai đã từng đơn phương một người chưa?

Mình xin phép kể về mối tình đơn phương của mình nha. Mình và em gặp nhau vào cái độ tuổi mà người khác hay bảo là đẹp nhất đời người - tuổi 17. Vì một số chuyện, nói đúng hơn là một số biến cố xảy ra với mình, mình đã bỏ lỡ em ấy mất rồi. Kể từ lúc ấy, mình và em chẳng còn gặp được nhau nữa, không còn những lần hai đứa gặp nhau trên trường hay không còn những dòng tin nhắn hỏi thăm nhau như đã từng.

Mình cứ nghĩ rằng sau khi lên đại học, có thêm nhiều mối quan hệ mới, có thêm nhiều thời gian thì mình sẽ quên được em nhưng mà mình nhận ra sai mất rồi. Mình chợt nhận ra là đã sai khi trong vô thức, mình hay nói lại những lời mà em đã nói với mình, trong vô thức khi nhìn lướt qua đám đông, chỉ cần nhìn thấy bóng dáng cao gầy kia, mình cứ ngỡ là em đang ở gần đây thôi.

Thậm chí trong vô thức, lúc mình buồn bã và mệt mỏi nhất, mình lại nhớ đến cái cách em lặng lẽ ở bên mình. Em là con người lặng lẽ, khẽ khàng lắm. Khẽ khàng đến mức rời xa mình lúc nào mình cũng không hay biết.

Nhiều khi mình nhớ em đến mức sẽ sẵn sàng bỏ hết mọi thứ chỉ để muốn "vô tình" gặp lại em ở trường học cũ, mình đã chạy xe vòng quanh những nơi cũ hàng tiếng đồng hồ chỉ để nhìn thấy em một lần thôi cũng được, nhưng mà cuối cùng thì lại không.

Mình là kiểu người luôn luôn tính trước mọi điều mình sẽ làm, trong đó có cả việc mình sẽ thích em, nhưng việc mình còn thích và nhớ em đến giờ này là điều mình không thể nào ngờ được.

Nếu có thể quay ngược thời gian, mình chắc chắn sẽ dũng cảm đối mặt với em thêm một lần nữa để có thể nói lời thích lời thương với em ấy. Nhưng trên đời này làm gì có chữ nếu như. Thì xem như đây là hình phạt cho mình khi đã bỏ lỡ một người tốt như em đi ha?

Và gửi đến những bạn đang đọc chiếc confession đầy cái sự "buồn" của mình. Các bạn nếu mà có yêu đơn phương một người nào đó thì hãy cứ dũng cảm bày tỏ. Cứ vậy mà nói thôi, dùng hết chân thành của mình để nói là được. Chứ đừng có để giống như mình, bởi đối với mình, em chính là sự nuối tiếc lớn nhất.

*Nam mô đừng có nhỏ nào nhận ra chủ cái confession này là ai nghen ?*


Đọc comment của bài trên Facebook Xem trên Facebook

Cùng chuyên mục Tâm sự, kể chuyện

#15494 20:05, 02/05/2025

Tôi muốn trả cái thân này lại cho bố mẹ tôi. Đúng rồi bạn không đọc nhầm đâu. Tôi quá mệt mỏi với những gì đang diễn ra trong cuộc sống xung quanh tôi. Tôi là đứa thất bại. Thất bại của mọi thứ. Tôi cảm thấy việc tôi sinh ra như sự dư thừa. Tôi nghĩ mình nên trả... Xem thêm

#15489 17:04, 30/04/2025

Có những mối quan hệ, dù cố gắng bao nhiêu, cũng chỉ mãi dậm chân tại chỗ. Mình và người yêu cũ... tụi mình học chung từ nhỏ. Khi còn đi học, tụi mình vô tư lắm, chẳng nghĩ ngợi gì nhiều. Cứ vậy, thích thì ở bên nhau, buồn thì dỗi, rồi lại làm hòa. Nhưng rồi, đại học... Xem thêm

#15488 15:04, 30/04/2025

Khi thấy bạn gái checkin ở một quán cafe view sông như thế thì linh cảm người bạn trai như tớ thúc giục nhắn tin cho N để hỏi: "Đi đâu mà xinh thế?", N bảo: "Ở nhà, đăng ảnh cũ." Tớ check thời gian, mới đăng luôn. Tớ gọi, N không nghe. Tối N gọi lại, giọng mệt: "Hôm... Xem thêm

#15487 23:04, 29/04/2025

Mọi người ai có ý định tìm phòng ở khu vực Hóc Môn thì mình xin chân thành khuyên nên cân nhắc kỹ, đặc biệt là tránh xa Chung cư Green XX khu Đông Lân, Bà Điểm nhé. Trải nghiệm của mình ở đó thực sự là một dấu ấn "đau thương", chưa từng nghĩ chỉ việc thuê trọ thôi... Xem thêm

#15485 10:04, 28/04/2025

Do vừa học vừa phụ giúp công việc gia đình nên tối mình mới có thời gian viết tiếp những dòng tâm sự này. Dưới đây là nối tiếp cậu chuyện của mình. Những toan tính của N mà mình dần cảm nhận được... N lúc mới quen vẫn hay gửi tớ những tin nhắn dài, kiểu: "Cậu là người... Xem thêm