Mọi người có ai đã từng đơn phương một người chưa?

Mình xin phép kể về mối tình đơn phương của mình nha. Mình và em gặp nhau vào cái độ tuổi mà người khác hay bảo là đẹp nhất đời người - tuổi 17. Vì một số chuyện, nói đúng hơn là một số biến cố xảy ra với mình, mình đã bỏ lỡ em ấy mất rồi. Kể từ lúc ấy, mình và em chẳng còn gặp được nhau nữa, không còn những lần hai đứa gặp nhau trên trường hay không còn những dòng tin nhắn hỏi thăm nhau như đã từng.

Mình cứ nghĩ rằng sau khi lên đại học, có thêm nhiều mối quan hệ mới, có thêm nhiều thời gian thì mình sẽ quên được em nhưng mà mình nhận ra sai mất rồi. Mình chợt nhận ra là đã sai khi trong vô thức, mình hay nói lại những lời mà em đã nói với mình, trong vô thức khi nhìn lướt qua đám đông, chỉ cần nhìn thấy bóng dáng cao gầy kia, mình cứ ngỡ là em đang ở gần đây thôi.

Thậm chí trong vô thức, lúc mình buồn bã và mệt mỏi nhất, mình lại nhớ đến cái cách em lặng lẽ ở bên mình. Em là con người lặng lẽ, khẽ khàng lắm. Khẽ khàng đến mức rời xa mình lúc nào mình cũng không hay biết.

Nhiều khi mình nhớ em đến mức sẽ sẵn sàng bỏ hết mọi thứ chỉ để muốn "vô tình" gặp lại em ở trường học cũ, mình đã chạy xe vòng quanh những nơi cũ hàng tiếng đồng hồ chỉ để nhìn thấy em một lần thôi cũng được, nhưng mà cuối cùng thì lại không.

Mình là kiểu người luôn luôn tính trước mọi điều mình sẽ làm, trong đó có cả việc mình sẽ thích em, nhưng việc mình còn thích và nhớ em đến giờ này là điều mình không thể nào ngờ được.

Nếu có thể quay ngược thời gian, mình chắc chắn sẽ dũng cảm đối mặt với em thêm một lần nữa để có thể nói lời thích lời thương với em ấy. Nhưng trên đời này làm gì có chữ nếu như. Thì xem như đây là hình phạt cho mình khi đã bỏ lỡ một người tốt như em đi ha?

Và gửi đến những bạn đang đọc chiếc confession đầy cái sự "buồn" của mình. Các bạn nếu mà có yêu đơn phương một người nào đó thì hãy cứ dũng cảm bày tỏ. Cứ vậy mà nói thôi, dùng hết chân thành của mình để nói là được. Chứ đừng có để giống như mình, bởi đối với mình, em chính là sự nuối tiếc lớn nhất.

*Nam mô đừng có nhỏ nào nhận ra chủ cái confession này là ai nghen ?*


Đọc comment của bài trên Facebook Xem trên Facebook

Cùng chuyên mục Tâm sự, kể chuyện

#15790 21:09, 06/09/2025

Học ở cơ sở Trường Sơn đôi lúc mang lại cho mình cảm giác khá buồn. Trường vắng, không khí im lặng, đôi khi đi học mà chẳng thấy có nhiều động lực. Mình cũng không quen biết nhiều bạn, trong lớp lại đa số là nữ nên thấy khó gần gũi và hòa nhập. Cảm giác lạc lõng cứ... Xem thêm

#15789 16:09, 06/09/2025

Dạ em là tân sinh viên K31. Em ở tỉnh lên học nhiều bỡ ngỡ và đặc biệt là nhiều nỗi sợ. Em rất sợ bị lừa bán qua Cam :))) Lên đây không có bạn bè, em tìm bạn 4 phương 8 hướng, kết bạn với nhiều người. Nhưng em sợ nhiều thành phần giả là sinh viên trường... Xem thêm

#15788 11:09, 06/09/2025

Năm cuối đại học lẽ ra phải là lúc sinh viên tập trung cho khóa luận, thực tập và chuẩn bị sự nghiệp, nhưng nhiều bạn khối ngành Kinh tế lại đang loay hoay với điểm trung bình chỉ 2.1 – 2.3, thậm chí chưa đạt 2.0, dẫn đến việc phải học cải thiện hàng loạt môn mới mong đủ... Xem thêm

#15782 19:09, 03/09/2025

Mình không còn là cô bé 18 tuổi tình yêu chỉ cần vài dòng tin nhắn, hay chỉ cần những lời quan tâm sáo rỗng, những lời hứa đơn giản nhưng không thực hiện. Mình bây giờ là cô gái 20 tuổi, biết sợ khi đi làm một mình về khuya, cũng biết ao ước những cái bánh, vài ly... Xem thêm

#15779 22:09, 01/09/2025

Mấy anh chị cho em hỏi thử việc nên làm sao mới đúng ạ, chứ em buồn lắm. Em đi làm thì em luôn làm nhanh tay nhanh chân vì em nghĩ rằng người ta thuê mình thì mình phải làm cho nhanh để không câu giờ. Vậy mà ông chủ lại nói em làm nhanh để hết việc ngồi... Xem thêm