Chào mọi người. Mình đang vừa khóc vừa viết những dòng này đây.

Mình lớn lên trong một gia đình đầy đủ ba mẹ nhưng đối với mình, mình như thể đang cô độc với thế giới này vậy. Mình từng rất muốn ch3t, ba mẹ mình không khó trong chuyện học nhưng vô cùng nghiêm khắc những điều vô lí với mình, mặc dù em trai và chị gái thì không hề có chuyện đó!

Mình sống 21 năm trên cuộc đời thì là bấy nhiêu năm mình ôm ấm ức khóc trong lòng. Ai cũng nghe mình tâm sự nhưng họ đều chốt hạ một câu: "Cha mẹ nào mà không thương con".

Hôm nay, mẹ đã cho mình hàng chục cái bạt tai, lấy nồi, chảo, ghế, thậm chí là dao ném vào người mình rồi nguyền rủa rằng mình chết đi. "Tao thà tao chém gãy chân mày, tao lấy chổi đánh cho mày què còn hơn để mày sống trên đời".

Mình kêu ba và chị gái can nhưng không một ai xen vào mặc cho mẹ đánh mình. Mẹ không cho mình cơ hội để giãi bày và cho dù mình có nói đi nữa thì thứ mình nhận lại chỉ là cái tát. Vết thương trên người mình rất nhiều, nhưng có lẽ vết thương lòng là thứ lớn nhất trong cuộc đời mình không thể nào quên.

Nếu như ai sinh ra cũng được chọn cha mẹ thì làm gì có đứa trẻ nào phải điều trị tâm lí, làm gì có đứa trẻ nào phải bị vứt vào viện mồ côi?

Đối với mình, hơn 15 năm nay mình chưa bao giờ coi nơi mình lớn lên là nhà. Đó chỉ là một nơi trọ, để mình qua đêm rồi sáng lại biến thành con người khác và chẳng bao giờ muốn dính líu đến nơi này...


Đọc comment của bài trên Facebook Xem trên Facebook

Cùng chuyên mục Tâm sự, kể chuyện

#15657 22:07, 01/07/2025

Hôm nay ngày 1/7 vào lúc trưa, một ngày đẹp trời gặp điều tử tế. Mấy bạn sinh viên HUFLIT thật sự rất dễ thương. Mình là sinh viên trường UEL và hôm nay đi trên đoạn đường từ nhà lên trường mình có bắt gặp hình ảnh một bạn nữ có lẽ là sinh viên trường, mình có thấy... Xem thêm

#15654 22:06, 29/06/2025

(Lốp dự phòng) Hello mọi người, mình là sinh viên năm 3 rồi. Đang bận làm bài tập thì mình phát hiện ra một chuyện kinh khủng với mình. Chuyện là người yêu mình và mình có mập mờ khoảng một năm trước khi yêu. Trong lúc mập mờ, người yêu mình có quen một bạn khác. Lúc đó mình... Xem thêm

#15653 20:06, 29/06/2025

Hôm nay mình có đi công viên ngồi một mình, thấy các bạn nhỏ có ba mẹ và anh chị em vui đùa cùng nhau, mình chạnh lòng thật sự. Vì mình từ nhỏ ba mẹ mỗi người một nơi, mình không được ba đón đi học, không có tấm hình chung nào với gia đình, mình lớn lên trong... Xem thêm

#15649 21:06, 27/06/2025

Google Photos nhắc lại ngày này 3 năm trước, à thì ra bản thân cũng đã chụp và giữ ảnh này được 3 năm rồi. Khi đó chỉ vừa là đứa nhóc năm 2. Chắc là gửi lại cho cậu, mặc dù cũng không biết cậu là ai. Lúc đó kiểu wow trông thư sinh quá vibe đeo headphone rồi... Xem thêm

#15648 22:06, 26/06/2025

Mình 22 tuổi. Sau 4 năm cật lực đi học ngành ngôn ngữ, mình đã tìm được một công việc, công ty cũng gọi là có tiếng. Chỗ làm cách nơi mình sống 10km. Mình nộp CV, được gọi phỏng vấn. Họ phỏng vấn rất gắt gao và mình cũng được nhận. Mình vui lắm. Mình đã làm vài ngày... Xem thêm