Em tên là N khóa K28 ngành HQH. Em vừa mới trải qua cú sốc đầu đời lun ạ.

Khi chưa bước chân lên thành phố thì em đã từng nghe rất nhiều về việc trộm cắp và thật sự khi nghe thì em cũng hơi rén, nhưng không nghĩ là một ngày nó sẽ xảy ra với mình.

Chuyện là vào khoảng 5h chiều nay (12/11), khi em đang khi chill với một đống bài tập thì bỗng dưng nghe tiếng đập cửa rầm rầm. Vì em đang ở trên lầu nên không bít là trộm đang cạy khóa cửa nhà mình mà lúc đó em nghĩ là nhà hàng xóm đang sửa cái gì đó nên cũng không quá bận tâm. Nhưng sau 2 lần nghe tiếng thì bỗng dưng em có cảm giác hình như có cái gì đó không ổn rồi. Thế là em chạy ngay ra ban công và dòm xuống. Quả không sai, hai tên ĂN TRỘM, một thằng đang ngồi trên chiếc Wave màu trắng chực sẵn còn một thằng đang dùng vật bằng sắt to và dài khoảng chừng 1m để cạy khóa nhà.

Sau khi chứng kiến hình ảnh đó thì em đã hét lên "Bớ người ta có ăn trộm". Sau tiếng hét thất thanh đó thì thằng đang ngồi trên xe ngước mặt lên ban công và nhìn thấy em. Lúc đó đúng kiểu "ánh mắt ta chạm nhau chỉ muốn với anh một câu là mày đã trộm nhầm nhà rồi". Em liền bay xuống lầu, không ngần ngại mà cầm ngay thanh đoản đao dùng để chặt thịt để tính sổ với 2 tên đó.

Khi em chạy ra ngoài thì 2 tên trộm đã phóng lên xe và chuồn đi mất dép rùi. Giờ nghĩ lại không bít có thế lực tâm linh thôi thúc bản thân mà sao lúc đó dũng cảm dữ z lun.

Thông qua câu chuyện này em muốn nhắn nhủ với tất cả mọi người rằng hãy khóa cửa nẻo thật cẩn thận trước khi ra ngoài nhé. Trong cái rủi có cái may khi đó em đang ở nhà và phát hiện kịp thời nên không thất thoát về mặt tài sản chứ lỡ mà em ra ngoài thì xác định là cái nịt cũng không còn.

Em có đôi lời muốn gửi đến 2 tên ăn trộm: Nếu có đọc được bài viết này thì anh ơi em nghèo lắm, trong nhà không có gì đáng giá ngoài thân xác đỗ nghèo khỉ này đâu ạ. Mong các anh từ này về sau không ghé lại ạ, còn nếu vẫn ngoan cố thì đừng trách em RA TAY TÀN ĐỘC nhé. Cảm ơn Ad đã giúp đăng bài ạ.


Đọc comment của bài trên Facebook Xem trên Facebook

Cùng chuyên mục Tâm sự, kể chuyện

#15494 20:05, 02/05/2025

Tôi muốn trả cái thân này lại cho bố mẹ tôi. Đúng rồi bạn không đọc nhầm đâu. Tôi quá mệt mỏi với những gì đang diễn ra trong cuộc sống xung quanh tôi. Tôi là đứa thất bại. Thất bại của mọi thứ. Tôi cảm thấy việc tôi sinh ra như sự dư thừa. Tôi nghĩ mình nên trả... Xem thêm

#15489 17:04, 30/04/2025

Có những mối quan hệ, dù cố gắng bao nhiêu, cũng chỉ mãi dậm chân tại chỗ. Mình và người yêu cũ... tụi mình học chung từ nhỏ. Khi còn đi học, tụi mình vô tư lắm, chẳng nghĩ ngợi gì nhiều. Cứ vậy, thích thì ở bên nhau, buồn thì dỗi, rồi lại làm hòa. Nhưng rồi, đại học... Xem thêm

#15488 15:04, 30/04/2025

Khi thấy bạn gái checkin ở một quán cafe view sông như thế thì linh cảm người bạn trai như tớ thúc giục nhắn tin cho N để hỏi: "Đi đâu mà xinh thế?", N bảo: "Ở nhà, đăng ảnh cũ." Tớ check thời gian, mới đăng luôn. Tớ gọi, N không nghe. Tối N gọi lại, giọng mệt: "Hôm... Xem thêm

#15487 23:04, 29/04/2025

Mọi người ai có ý định tìm phòng ở khu vực Hóc Môn thì mình xin chân thành khuyên nên cân nhắc kỹ, đặc biệt là tránh xa Chung cư Green XX khu Đông Lân, Bà Điểm nhé. Trải nghiệm của mình ở đó thực sự là một dấu ấn "đau thương", chưa từng nghĩ chỉ việc thuê trọ thôi... Xem thêm

#15485 10:04, 28/04/2025

Do vừa học vừa phụ giúp công việc gia đình nên tối mình mới có thời gian viết tiếp những dòng tâm sự này. Dưới đây là nối tiếp cậu chuyện của mình. Những toan tính của N mà mình dần cảm nhận được... N lúc mới quen vẫn hay gửi tớ những tin nhắn dài, kiểu: "Cậu là người... Xem thêm